"Chuyện ấy" ở đây chính là quan hệ nam nữ các bạn ạ. Mình là girl, đã ra trường và đi làm được 1 năm, ra trường rồi nghĩ lại thì quãng đời sinh viên là quãng đời tuyệt đẹp nhất nếu như mình "KHÔNG YÊU LẦM NGƯỜI". Thanh xuân ấy cũng đã yêu một người hết mình và đúng như người ta nói "Tình yêu sinh viên như một làn gió thổi qua thanh xuân mát rượi và rồi sẽ biến mất đi như chưa từng có". Anh hơn em 2 tuổi, khi em là cô sv năm nhất thì anh đã là cậu sinh viên năm 3. Bốn năm trôi qua em chung thủy 1 mối tình là anh và em "tin" là anh cũng thế. Hai đứa trải qua biết bao khó khăn, vui buồn. Tình yêu hai đứa đơn giản lắm là những lần đi ăn ở quán ăn vỉa hè, uống trà đá ở công viên, tặng cho nhau những món quà nhỏ tự tay làm... như vậy thôi mà hạnh phúc và ấm áp đến lạ. 3 năm đầu trôi qua với một tình yêu thật bình yên và trong sáng, chẳng hề 1 lần anh đề cập hay đòi hỏi em về quan hệ nam nữ. Ngồi hôn nhau thôi cũng đã ngượng đỏ cả mặt. Nhiều khi bạn bè tụ họp rồi chọc nhau "Khi yêu, ở gần người yêu con trai k kiềm chế đc, 100 thằng thì có 99 thằng đòi hỏi", em cười rồi nói " Vậy anh abc là 1 người còn lại", chúng nó cười phá lên rồi nói "Mày về kiểm tra lại xem có chuẩn man không hay lại *** mất rồi??". Những lúc đó chỉ cười cười và cảm thấy mình thật may mắn khi yêu anh. Vì người ta thường nói "Nếu một người con trai yêu bạn thật lòng thì sẽ luôn cố gắng giữ gìn cho bạn". Thế rồi, khi em đã là cô sv năm cuối, còn anh đã đi làm được hơn 1 năm, ngày mai anh đi công tác 1 tuần sau anh mới về. Sau khi đi chơi về anh cầm tay em nói " Tối nay ở lại với anh nhé". Ngay lúc đó bao nhiêu hình ảnh tiêu cực hiện lên trong suy nghĩ, em lúng túng trả lời " Không, không". A cười nói " Em đang nghĩ gì thế, chỉ là ôm em ngủ thôi mà". Và rồi lý trí chẳng thắng được con tim, em tin tất cả những lời anh nói, em tin tình yêu của anh dành cho e 4 năm qua. Và chuyện gì đến cũng sẽ đến, 1 căn phòng ấm áp và chỉ có hai người... Đêm hôm đó em đã trở thành " Đàn bà". Sau ngày hôm đó, em càng yêu anh nhiều hơn. Còn anh... anh không còn quan tâm đến sở thích, thói quen và suy nghĩ của em... Anh biện hộ rằng công việc của anh dạo này rất áp lực và căng thẳng, không có nhiều thời gian quan tâm đến em...Trong em là cảm giác tội lỗi, dằn vặt và suy nghĩ rất nhiều, phải chăng người ta nói đúng "Khi đã sở hữu được 1 thứ gì đó, người ta không còn cố gắng để bảo vệ nó nữa". Là vì em quá tin hay vì em quá ngốc... Bây giờ, em đã ra trường và đi làm đc 1 năm. Còn anh, anh cũng đang rất bận với công việc và dành thời gian chăm sóc cô bạn gái mới... Chắc sẽ rất nhiều người nói mình "Ngu" và mình cảm thấy không phải là ngu nữa mà là " Quá ngu", chia sẻ lên đây và khuyên các bạn gái một câu chân thành " Hãy giữ vững lí trí khi yêu"...