Càng có nhiều trải nghiệm hay kiến thức đôi khi lại càng khiến con người ta trở nên rụt rè, lạc hậu, thậm chí bảo thủ trong kinh doanh và các vấn đề khác cuộc sống. Nhân một buổi chiều rất bận rộn, tôi dừng lại để chém gió cùng bà con một số câu chuyện dưới đây để luận bàn về nhận định trên. Thà là ngu đần, thực dụng để lấy được vàng Có hai anh chàng lên núi tìm vàng, họ cần tìm thấy nó để thay đổi cuộc đời của mình và cũng có những lý do riêng của mỗi người. Một người thì rất thông minh, cẩn thận, lại có học thức bài bản. Người còn lại thì đơn giản là một gã "phàm phu tục tử", vô lo vô nghĩ, ngu đần và sống theo bản năng. Gã chỉ biết rằng đi tìm vàng, tìm được vàng là gã giàu có và hết đói. Sau khi mò theo bản đồ và băng rừng, vượt núi, cuối cùng họ cũng đến nơi có kho vàng. Nhưng họ sẽ phải vượt qua một cây cầu treo lắc lư vắt ngang hai quả núi trước khi vào được hang động. Đây là cây cầu rất cũ kỹ, thậm chí mục nát và chắc chắn bước chân lên đó là bước vào cửa tử, một đi không quay trở lại. Trước khó khăn cuối cùng này, anh chàng thông minh ngồi lại và bắt đầu tính toán, đo đạc, xem hướng gió và đặt ra rất nhiều giả thuyết khi anh ta bước lên cầu. Anh ta dừng lại để tiếp tục tính toán tới các khả năng sẽ xảy ra. Còn anh bạn "phàm phu tục tử" thì chẳng băn khoăn nhiều. Trước mắt anh ta là cây cầu, qua cây cầu là anh ta lấy được vàng, anh ta sẽ đổi đời. Vậy thôi. Đương nhiên anh ta sẽ bước lên cầu và băng băng qua nó để vào trong kho báu lấy vàng. May mắn, anh ta vượt qua cây cầu mục nát và lấy được vàng, hả hê cười khềnh khệch qua mặt anh thông minh đi về. Anh thông minh thấy thế cũng lấy hết toàn bộ sự dũng cảm vốn có, bước lên cầu, lúc này cầu đã yếu. Gẫy và "rắc" anh ta rơi xuống núi, chết toi. Bài học rút ra: Học là tốt, trải nghiệm là tốt nhưng "học đi đôi với hành", không phải học nhiều là tốt và lúc nào cũng phải máy móc theo sách vở, theo lời thầy dạy. Bởi thực tế sách là đúc kết những gì đã qua, có thể áp dụng thời điểm đó nhưng lại sai với thời điểm hiện tại. Lời thầy nói cũng vậy, là cái cơ bản, là nền tàng để phát triển. Không thể áp dụng nguyên những điều thầy dạy mà phải theo thực tế mô hình kinh doanh, doanh nghiệp của mình. Quan trọng hơn cả là sự liều lĩnh trong kinh doanh, chớp lấy cơ hội và chấp nhận rủi ro để thành công. Bởi lẽ thế với tôi, những người dám bắt tay vào làm việc đã là thành công rồi, còn kết quả ra sao, có thể bàn sau vì họ có thể có tiền hoặc mất tiền nhưng sẽ có những trải nghiệm để không lặp lại thất bại ấy. Thêm nữa, những gì đã qua là việc của ngày hôm qua, đừng để ảnh hưởng tới ngày hôm nay và nhụt chí. Thà tai bị điếc, miệng bị câm để bình an, hạnh phúc Có rất nhiều vụ chém giết hay đánh chửi nhau chỉ vì những điều rất nhỏ nhặt trong thời buổi hiện nay, thậm chí chỉ từ những comment trên Facebook cũng có thể xảy ra những vụ đổ máu, từ chút va chạm nhẹ trên đường cũng dẫn đến việc đánh chửi nhau. Thiết nghĩ, ai cũng có cái tôi riêng của mình, cũng sợ bị mất thể diện với người khác và ít nhất là chiến thắng chính cái "thằng bản thân" trong mình. Ngoài ra, sự tác động của chính những người xung quanh cũng là yếu tố kích thích cái tôi cá nhân một cách lớn lao nhất. Nhưng hãy cố gắng kiểm soát cảm xúc của mình, hãy nghĩ tới những điều tốt đẹp và bỏ ngoài tai những lời dao, tiếng súng từ miệng người khác. Giống như việc tôi đi bộ sang đường rất chậm chạp, từ tốn nhưng một người đi xe máy vụt qua, chắc do có tâm sự gì đó đã buông lời bậy bạ, nhưng tôi chỉ cười và không nói lại câu nào. Bài học rút ra: Trong các mối quan hệ đối tác, người thân hay bạn bè cũng vậy. Nếu có lời gì đó không hay, không phải. Nếu có thể hãy nghĩ thoáng ra một chút rồi bỏ qua. To hóa bé, bé hóa không để vạn sự bình an. Vậy mới nói, thà giống như tai bị điếc, miệng bị câm để lòng không vướng bận, vậy há chẳng sung sướng hay sao? Đôi khi chúng ta thường phức tạp hóa những vấn đề trong cuộc sống nên phải muộn phiền, đau khổ mà không tìm hiểu tường tận sự việc. Đơn giản rằng ta nghĩ là nó thế bởi ta đã có kinh nghiệm và chắc chắn nó là như thế. Nhưng thực ra thì không phải vậy, giống như hình ảnh minh họa tôi đưa lên đây bà con xem. Rõ ràng thằng bé có một hành động để ta liên tưởng rất chi là sexy và hư đốn. Thực chất, với nó thì đó đơn giản là "Oshi", với nó đó là hình miếng bim bim Oshi, nó thích ăn Oshi. Vậy thôi Hãy đơn giản hóa mọi việc, tìm hiểu tường tận gốc rễ vấn đề trước khi phán xét và hãy sống thực, làm thật để đón nhận những niềm vui mỗi ngày được sống bà con nhé. Phạm Ngọc Linh Tổng giám đốc Vietnam Agency Group Sáng lập "Unique Outdoor Ads Agency" Vận hành "Taxi Media Việt Nam" Tổng quản "The Vuon Luxury Garden Office"