(Dành tặng những nghĩa sĩ đã lỡ tử vong trong con đường khởi nghiệp) Hỡi ơi! Thời thế thế thời Nghiệp này chưa khởi lòng người chưa yên Ngày ra đi biết bao người đưa tiễn Nghĩ rằng về mình sẽ thành công Nhưng, Cuộc sống mông lung như một trò tiêu khiển Đưa đẩy thân tàn trôi lạc nơi nao... Nhớ khi xưa Vật vã làm ăn, Riêng lo nghèo khó, Chưa quen việc kinh doanh , loanh quanh này nọ Chỉ biết cắm đầu cầm mỏ lết, cà lê… Việc sửa xe, cứu pan, chui gầm, cầm vô lăng, vốn quen tay. Việc đồng, việc sơn, việc bôi trơn dầu mỡ. Nay, vội bỏ ngang học đòi trở thành DOANH NHÂN này nọ. Khá thương thay ... Vốn chẳng phải dân kinh doanh, cũng chẳng phải con buôn sành ; chẳng qua là kiếm miếng rau dưa 36 Kế kinh doanh chưa từng một ngày biết đến, mấy mươi chiêu trò chỉ loáng thoáng nghe qua. Nào giấy nào tờ, nào thủ tục hồ sơ, nào hàng nào hoá Nào tiền, nào bạc nào kế toán, nào sale, Nào marketing nào PR, Nào khách hàng, nào đối tác Tất cả trong đầu chỉ man mác tựa mây trôi. Nhưng nghĩ rằng Là một thằng nam nhi ti chí Sống trên đời phải có chút công danh Để một ngày nằm dưới nấm mồ xanh Thân mỏng manh không còn gì hối tiếc Và nghĩ thế… Ta tự sướng với thân ta, cứ “nghĩ giàu”, ắt trở nên giàu có Ta bất chấp, đời nhiều khi méo mó, cứ đẩy đưa ta đến tận trời nao Và cứ thế ta lao đi, đi thật nhanh, Cứ làm, rồi, sai đâu ta sửa đó Nhiều gian khó nhưng dặn mình đừng buông bỏ Phó mặc người đời lên tiếng cản ngăn. Ta đi học để tâm trí bớt lăn tăn ”Đánh thức tiềm năng” “Tìm kiếm đam mê” “Khởi nghiêp 0 xu” rồi “Làm giàu không khó” Đâu có lớp, là thân ta ở đó Mong chờ một ngày cuộc sống sẽ tươi xanh… Ôi thôi thôi Khởi nghiệp kinh doanh chỉ bằng đam mê, trong đầu vài ý tưởng; tay ta cầm một ít vốn cỏn con Lận lưng vài ba chiêu thức, biết vài mối lái quen quen, vội bán vội mua, tưởng dễ ăn dăm ba đồng bạc cắc. Lũ nhân viên chợt đến rồi đi, đau đầu, đau răng, nhiều khi làm thần ta biến sắc. Gặp đối thủ, Kẻ đâm ngang, người chém ngược, làm cho hồn vía ta thất kinh; bọn thuế, lũ phường, chữa cháy, môi trường, đồng tâm hiệp lực cào cấu. Rồi hàng rồi hoá rồi bảo hành, rồi chi, rồi phí leo thang, rồi doanh thu ảo... Rồi chiến lược, rồi mô hình ta chẳng biết cái chi chi. Lại nhớ khi đi với bao người đưa tiễn Khi bò về chẳng có mấy thằng khiêng Rồi tiếng gọi từ Tổ quốc thiêng liêng Vội vã cắt tên anh khỏi bản đồ doanh nghiệp Ôi Một phát tan hoang; Nghìn ngày vật vã. Kẻ cười người khinh, bạn bè anh em xa lánh Nước mắt anh hùng từng giọt buồn chong chanh Hỡi, than ôi, giờ này ta mới tỏ Việc thương trường thật lắm hiểm nguy Nhiều đêm nằm ta cứ mãi nghĩ suy Quy cho cùng ta ngu thì ta chết ! Hỡi ơi! Có linh xin hưởng.