Máy bay vừa hạ cánh xuống đường băng, chỉ duy nhất một màu trắng của tuyết. Từ nhà ga ra xe bus, thêm cái lạnh tê tái -3 độ C cùng mưa tuyết trắng xoá. 60 phút từ sân bay đến SVĐ Thường Châu, không một bóng người, toàn màu trắng: trắng trên nóc nhà, trắng trên nóc xe ô tô, trắng vỉa hè, trắng cả thân lẫn lá cây, trắng cả mặt đường. Đến SVĐ Thường Châu lại một màu trắng từ trong ra đến ngoài, tuyết trắng mặt sân, tuyết trắng cả khán đài. Đoàn CĐV chúng tôi đứng ngoài trời lạnh giá ăn vội hộp cơm trộn lẫn tuyết trắng rơi. Đến bát canh nóng uống tạm cho ấm bụng cũng trộn với tuyết trắng. Ban tổ chức cho cào tuyết và dỡ bỏ bạt để hở ta những mảng xanh của cỏ, nhưng chỉ một chốc lát màu trắng đã thay thế màu xanh. Đến khi bóng lăn màu trắng của sân và màu trắng của các cầu thủ Uzbekistan trộn vào nhau khiến cho họ như những người tàng hình trong tuyết trắng. Hầu hết các chàng trai U23 của chúng ta chưa từng đi trên tuyết, đã có 120 phút kiên cường, quả cảm chiến đấu hơn cả chiến binh trong một trận chung kết trong tuyết trắng chưa từng có trong lịch sử bóng đá thế giới. Gần chục nghìn CĐV Việt Nam đã bất chấp tuyết rơi, bất chấp cái lạnh tê tái -3 độ C, đã biến SVĐ Thường Châu thành SVĐ Mỹ Đình, đã nhuộm đỏ khán đài xoá đi cái màu trắng lạnh giá, sưởi ấm cho các chiến binh của chúng ta ở dưới sân. Tôi đã từng trải qua những ngày đi trong mưa tuyết ở Moscow, Frankfurt, Paris, Nice, Sophia Antipolis, Stockholm, Bắc Kinh, Seattle, Chicago, Calgary, Toronto, Bắc cực, nhưng đây là lần đầu tiên trong đời 4-5 tiếng liền dầm mình trong mưa tuyết, tay chân lạnh buốt, nhưng trái tim vẫn nóng, bởi đơn giản tim chúng tôi không nóng thì làm sao sưởi ấm được cho những chiến binh của chúng ta ở dưới sân đang chịu những khắc nghiệt gấp nhiều lần. Phải có mặt ở Thường Châu, trực tiếp hứng những dòng mưa tuyết trắng phủ khắp mình, phải cảm nhận trực tiếp cái lạnh buốt thấu từng ngón chân, mới cảm nhận hết những khắc nghiệt, những khó khăn mà các chiến binh U23 đã trải qua. Các CĐV Việt Nam ở Thường Châu và các chiến binh U23 Việt Nam đừng tiếc nuối khi không được nâng cao chiếc cúp vô địch châu Á. Bởi một lẽ đơn giản chúng tôi, các bạn và dân tộc Việt Nam chúng ta đã chiến thắng, một chiến thắng còn lớn lao hơn bóng đá, đó chính là chiến thắng trong cuộc đời. Từ hôm nay tôi bắt đầu tin rằng dân tộc Việt Nam ngang hàng với Nhật Bản, Hàn Quốc, chúng ta có đủ tố chất, tài năng, nghị lực và lòng quả cảm để đứng top đầu châu Á trong bất cứ lĩnh vực nào, miễn là có một người thuyền trưởng tài năng. Đấy là điều có ý nghĩa lớn nhất, vượt qua cả chức vô địch mà chính các chàng trai U23 Việt Nam đã giúp triệu triệu người Việt Nam chúng ta hiểu và tự tin vào dân tộc mình. Cảm ơn các chiến binh U23, các bạn đã làm được điều lớn lao hơn cả bóng đá. Thường Châu ngày tuyết trắng 27-01-2018