TUỔI NHỎ LÀM VIỆC NHỎ - TUỲ THEO SỨC CỦA MÌNH.

Thảo luận trong 'Quản trị - Khởi nghiệp' bắt đầu bởi Ẩn Danh, 4/9/17.

  1. Ẩn Danh

    Ẩn Danh Member

    Xin chào mọi người buổi sáng.
    Chắc hẳn sau kỳ nghỉ lễ dài mọi người đã sạc đầy năng lượng và chuẩn bị tinh thần để tiếp tục với những ước mơ và dự định còn dang dở.
    Mình cũng vậy,
    Mình vừa mới hoàn tất quá trình giết con bò sữa. Và cũng đang rậm rịch một business mới. Không lớn nhưng không xôi thịt. Với mình, đó là niềm đam mê mới và là một chiến trường mới cho mình thử sức.
    Mình xin chia sẻ một chặng đường ngắn nhưng cực kỳ thiết thực cho các anh chị em đang có ý định khởi nghiệp cùng tham khảo.

    Thứ nhất, khi khởi sự kinh doanh lần này mình không hề nghĩ tới 2 chữ START UP. 2 chữ ấy làm mình có cảm giác nặng nề và đao to búa lớn lắm. Mình là ai chứ? 1 cô gái thân cô thế cô không người chống lưng, không có nhiều tiền. Bản thân mình chỉ muốn lao động chăm chỉ theo phương châm làm nhiều hưởng nhiều, làm ít hưởng ít. Và mình quan trọng nhất vào việc bán hàng. Trước đây mình làm cho thuê nhà. Việc của mình là làm full phòng bằng mọi giá. Bất kể là hạ giá, đăng tin rao vặt khắp nơi, treo biển trước cửa nhà, cầu nguyện cho thần linh run rủi cho khách thuê…v..v..
    Vậy mà mình cũng tồn tại được.
    Sau này mình có làm gì đi chăng nữa. Mình cũng sẽ ko gọi là mở công ty start up, cũng ko xưng mình là founder hay CEO các kiểu nữa. Mà đơn giản chỉ là một người bán hàng, cố gắng bán cho mọi người mặt hàng mình yêu thích với niềm đam mê và đầy cảm hứng. Founder là cho những gì đã tồn tại, ít nhiều có người biết tới rồi, còn mình chưa làm ra gì cơ mà…sao dám vỗ ngực xưng danh với thiên hạ tài năng được.

    Thứ hai, khi làm lần này mình rất thận trọng. Biết bao tấm gương thất bại gần xa cho mình thấy thiếu sót của việc không tìm hiểu kỹ về thị trường mà cứ làm làm theo cảm tính. Trong cuộc sống mình có thể cảm tính nhưng trong làm ăn cảm tính là đồng nghĩa với mất tiền. Mà mất tiền thì có mấy ai vui? À, mình không có nhà đầu tư. Tiền mình bỏ ra tất cả đều là mồ hôi nước mắt của mình. Vậy cư xử với những đồng vốn ít ỏi đó. Mình phải thực sự cẩn thận. Tại sao phải bỏ tiền ra mua kinh nghiệm thất bại trong khi bản thân có thể học được từ người khác? Nên mình cực kỳ quan trọng việc tìm hiểu thị trường. Có nhiều người dùng từ cao sang là “nghiên cứu” nhưng mình đơn giản lắm. Tạo ra 1 cái form với các tiêu chí. Rồi tìm kiếm các sản phẩm đang tồn tại và làm mưa làm gió trên thị trường. Liệt kê tất cả ra. Quan sát và so sánh….Mình không giỏi tới mức có thể xem qua và có gut feeling được. Nên mình phải làm thủ công như vậy. Nhân gian có câu: Biết người biết ta trăm trận trăm thắng là chính vì ý này.

    Cuối cùng, hãy thực hiện âm thầm và ngừng nói lại. Mình cực sợ nhiều người cứ hay nói xong rồi ko làm gì. Rồi các thánh đào tạo. Bạn có nghĩ rằng nếu mồi ngon thì họ có tha ko? Mình chỉ nể các nhân vật đào tạo mà có cơ nghiệp khủng. Có vài cái business đang sinh lời và có kinh nghiệm thực tiễn.
    Còn lại nếu “nghề” chỉ có 1 là đi dạy người khác làm giàu mà mình không hề giàu thì mình sợ lắm. Tại sao? vì học xong những kiến thức ấy, hấp thụ tinh thần ấy. Đôi khi vô thức lại biến mình thành một người na ná vậy thì chết.

    Nên anh chị em đang muốn kiếm tiền ơi. Chúng ta hãy nhìn vào thực trạng của vấn đề. Nếu có ý tưởng. Cứ ngồi xuống đặt bút, liệt kê ra và tìm hiểu kỹ lưỡng. Quyết định chậm nhưng chắc cú sẽ tốt hơn quyết định vội vàng theo cảm tính. Và đừng tin mấy ông dạy làm giàu.
    Nếu chúng ta không chết - chúng ta sẽ trở nên rất nguy hiểm. Phải không?
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng

Chia sẻ SEO tới mọi người