Hôm qua, tôi nhận được bức tâm thư dài đến tận chân trời. Bạn tâm sự mê làm nông nghiệp, bỏ làm, vay tiền ngân hàng ra tập tành làm farm với anh em. Làm được thời gian lỗ quá, bạn đành phải giao lại cho người nhà, về thành phố đi cày trả nợ. Đi làm chỉ để kiếm tiền trả nợ, bản thân chẳng hứng thú gì với mấy thứ mình làm. Tháng tháng chờ đến ngày trả lương, cuốn vội mất triệu đồng đi trả nợ. Tôi hiểu cái cảm giác đó. Làm mà như không làm, ray rứt vì ngửa tay nhận đồng tiền mà tâm trí chẳng thể nào ở đó. Bạn hỏi, “Chị ơi em phải làm gì? Em thấy mình thật chẳng ra chi. Nghỉ thì không có tiền trả nợ. Làm thì chán chường như bị tù đày.” Trước hết, tôi muốn nhắc nhở bạn về mục đích và mục tiêu. Bạn có thể chọn làm nông nghiệp vì đó là đam mê, là mục đích vươn đến, vì đó là thứ làm bạn tung chăn mỗi sáng, tim hát vang bài hát của đất trời. Có điều, có ai làm một lần thành công? Có ai muốn gì được nấy? Thất bại một lần thì đã sao. Nếu đam mê đó lớn hơn vài giọt mưa xuân, sợ chi mùa hạ dài dăng dẳng như nắng khô 3 tháng? Hãy cứ mắt hướng về điểm đến, dù đường đi có khi vòng vèo qua mấy con sông. Ở mỗi đoạn quanh co, ta phải tập trung vào vài mục tiêu cụ thể. Chính từng bước đi vững chắc dù nho nhỏ sẽ đưa ta đến giấc mơ bên phía ấy cầu vồng. Nếu phải dừng lại nơi đây để trả nợ đất trời, hãy cứ làm tốt việc nhỏ này trước đã. Tâm không vội, đất trời không vội. Tâm bình an, đường đi sẽ hiện ra. Nếu đã đến, hãy bình tâm ở lại. Khi sứ mệnh hoàn thành thì ta lại ra đi. Em biết không? Người thành công là người nhận lãnh việc gì cũng thực hiện tốt hơn mong đợi. Dù việc đó chỉ là việc tạm thời. Dù ngỡ như việc đang làm chẳng liên quan đến những gì ta đang ấp ủ. Đất trời này như cái lưới, dệt bằng chính những việc tốt và việc nhỏ ta làm. Chẳng liên quan ư? Không chắc. Việc ta làm phản ánh khả năng của ta, tâm thế của ta, tính chính trực của ta. Người làm, trời đất ngắm nhìn. Cho nên, làm gì thì cứ phải làm cho ra ngô ra khoai đã nhé. Biết đâu, sự trung thực, tính chính trực và niềm tin đó sẽ mang đến cho ta những cơ duyên hết sức bất ngờ? Khi vũ trụ dạy cho ta bài học, có khi đó chính là điều ta đang thiếu để thành công.