THẤT BẠI KHI CHINH PHỤC 1 CÔ GÁI DƯỚI GÓC NHÌN MARKETING

Thảo luận trong 'Quản trị - Khởi nghiệp' bắt đầu bởi tháng 10, 14/10/17.

  1. tháng 10

    tháng 10 Member

    Tôi là người làm kỹ thuật & khá nhút nhát. Chính vì thế suốt thời sinh viên cho tới khi đi làm , tôi vẫn chẳng có mảnh tình vắt vai nào cả. Tôi đã từng theo đuổi vài cô gái nhưng đều thất bại. Dần dần, tôi cảm thấy mặc cảm và tự ti về khả năng tán tỉnh của mình.

    Tôi bị cuốn vào guồng quay công việc khi được giao trọng trách Chỉ huy trưởng (site manager) một dự án lớn của công ty. Áp lực từ dự án lớn nên tôi thường xuyên ở công trường cả ngày lẫn đêm. Thi thoảng rảnh rỗi thì anh em cũng lại bia rượu, hát hò để giết thời gian. Tôi cũng chẳng còn nghĩ tới chuyện vợ con gái gú gì nữa dù cho bố mẹ cũng đôi lần nhắc nhở.

    Có lẽ cuộc sống của tôi cứ thế trôi đi cho tới một ngày… Em xuất hiện...

    Em là cô sinh viên mới ra trường vào làm kế toán ở công ty tôi. Công bằng mà nói em không “hot”. Chỉ có khuôn mặt học sinh và nói chuyện có duyên nhưng đã khiến tôi xao lòng. Lúc đó cũng có 2 anh em khác cùng công ty tôi công khai theo đuổi. “Mật ít” mà “ruồi nhiều” nên không thể áp dụng chiến thuật SĂN BẮN mà phải tiến hành NUÔI DƯỠNG . Khi phân tích tương quan lực lượng giữa mình và các đối thủ (SWOT) tôi có phần lo lắng. Các đối thủ vừa trẻ, khỏe, đẹp zai lại tâm lý lãng mạn. Tôi thì vừa già, vừa xấu lại không khéo ăn nói . Điểm cộng lớn nhất của tôi là cái “mác” chỉ huy trưởng và không hút thuốc lá (tôi chỉ cặp kè với em điếu cày thôi [​IMG]). Nhưng cái “mác” đó không mang lại lợi thế cạnh tranh cho tôi vì em không phải người thực tế, thực dụng. Em vẫn là cô gái vô tư, mơ mộng và “sống ảo”.

    Ngày 20/10 năm đó, tôi nghĩ rằng phải làm điều gì đó thật ấn tượng và KHÁC BIỆT để em có cảm tình với mình. Tôi háo hức phi xe từ Hà Nội về tận Ba Vì, Sơn Tây để chuẩn bị lấy một món quà. Nhận món quà từ tay tôi em tỏ vẻ không vui và nói: “Sao anh lại tặng bắp cải cho em?” Tôi lặng không nói gì. Thực sự tôi cũng không biết thứ tôi tặng em có thể gọi là hoa không nữa.Vài ngày sau, tôi đến nhà e chơi. Tôi thấy có 1 bó hoa được treo trên tường còn “bông hoa bắp cải” của tôi thì không thấy. Trở về nhà tôi buồn bã nhắn tin cho em: “Sao em giữ lại 1 bó hoa và vứt bỏ quà của anh?”. Em không nhắn tin trả lời. Tôi hiểu rằng em đã có sự lựa chọn. Tôi đã mang tới em món quà đặc biệt, khác lạ & chẳng giống ai. Nhưng nó đã phản tác dụng. Em không thích điều đó. Nó không mang lại GIÁ TRỊ cho em.[​IMG]

    Đến dịp 14/2, rút kinh nghiệm lần trước, tôi mua hẳn1 bó hồng thật to đẹp và một hộp kẹo Alpenliebe với thông điệp: “Ngọt ngào như vòng tay âu yếm”. Hôm đó trời mưa phùn và rất lạnh. Tôi đứng chờ dưới cửa phòng em hàng giờ nhưng em không chịu gặp. Tôi nhắn tin cho em rằng: “Anh ko về cho tới khi gặp em”. Đến gần 11h em cũng chịu xuống gặp tôi. Chúng tôi nói chuyện 1 lát nhưng em kiên quyết không nhận quà của tôi. Tôi ném bó hoa vào thùng rác (Kẹo thì cầm về cho mấy đứa cháu [​IMG]). Tôi hiểu rằng một lần nữa mình lại thất bại. Tôi không thể hiểu được em. Tôi không biết INSIGHT của em là gì?

    Tôi lại miệt mài đêm ngày ở công trường với xi măng cát sỏi, mong rằng sẽ quên được em. Nhưng tôi càng cố quên thì hình ảnh em càng hằn sâu trong tâm trí .
    Ở công ty, tôi khá thân thiết với chị em phòng kế toán bởi sự thân thiện và vui tính của mình. Tôi áp dụng chiến dịch PR và lựa chọn KÊNH TRUYỀN MIỆNG từ chính các chị em. Nhưng chị em cũng khá “chuối”. Có lúc công khai ủng hộ tôi, có lúc lại “chọc gậy bánh xe” với mình. Thế là, mỗi lần về công ty tôi đều “ấn vào mồm” chị em, lúc thì thùng sữa chua, khi thì mấy cân hoa quả rồi bánh Pizza…. Vốn quý tôi lại hay được quà nên chị em vun vén ủng hộ tôi tuyệt đối. Câu chuyện về tôi được chị em TRUYỀN THÔNG một cách thường xuyên, liên tục. Em cũng dần để ý tới tôi.

    Mặt khác, tôi tăng thời lượng nhắn tin gọi điện cho em Quan tâm hỏi han em từ những điều nhỏ nhất. Có thời điểm, trước giờ đi ngủ tôi đều gọi điện cho em nghe bài hát “Về Hà Tây đi em” tới khi em ngủ. Tháng đó cước điện thoại của tôi tới hơn 1 triệu. Tôi ko biết em có nghe hay không nhưng tôi cảm nhận được những tín hiệu tích cực trong mối quan hệ của chúng tôi.

    Thế rồi, mưa dầm thấm lâu. Trong 1 tối liên hoan công ty, tôi đã hát tặng em bài hát “Bức thư tình đầu tiên”. Tôi không hát hay nhưng cảm xúc là chân thật. Cầm tay em tôi gửi tới THÔNG ĐIỆP: “ANH ĐÃ MƠ VỀ NGÔI NHÀ VÀ NHỮNG ĐỨA TRẺ”. Tôi đến với em bằng tình cảm CHÂN THÀNH và thái độ NGHIÊM TÚC. Em đỏ mặt nhìn tôi với ánh mắt trìu mến… Em đã thuộc về tôi từ đó.[​IMG]❤️
    Tôi là dân kỹ thuật thuần túy không có chút kiến thức gì về kinh doanh nhưng đã marketing một cách vô thức như vậy đó.

    Trong thời buổi hiện nay, sự cạnh tranh ngày càng trở nên khốc liệt và niềm tin là một thứ gì đó rất xa xỉ. Chinh phục một cô gái cũng như chinh phục khách hàng. Một chiến lược phù hợp với SỰ KHÁC BIỆT MANG LẠI GIÁ TRỊ chính là điều kiện cần. Và trên hết điều kiện đủ chính là SỰ CHÂN THÀNH & TRUNG THỰC từ chính chúng ta. Khách hàng là một cô gái đầy nhạy cảm và tinh tế. Họ dễ dàng nhận ra nếu ta sử dụng các chiêu trò.
    P/s: Một kết thúc “ăn xuân”. “Em” đã là người ăn cùng mâm, ngủ cùng giường và trở thành mẹ của “vịt thối” nhà tôi bây giờ.[​IMG]❤️

    (Recap một phần nội dung bài giảng về Marketing của thầy Tuấn Hà)

    Khuất Hữu Hòa
    Thành viên lớp CEO HN2
     
    Tags:
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng
Đang tải...