LỜI THÚ NHẬN Không học hành đầy đủ. Không tiền.không tài trợ Không mối quan hệ. Không sự đồng thuận từ gia đình. Không người đỡ đầu. Không biết ngoại ngữ, ….. Nhưng chỉ cần ta có giấc mơ đủ lớn, Ta sẽ làm được. Em sinh ra ở vùng quê miền núi. Gia đinh em có 5 anh chị em, em là thứ 4. Em lớn lên trong một môi trường thiếu thốn mọi thứ, tuổi thơ là những tháng ngày mò cua bắt ốc , hái củi trên rừng đem ra chợ bán để mua được chút gạo trắng về trộn với ngô, với sắn để đủ ăn no bụng. Từ cái cuộc sống khó khăn,thiếu thốn đó em mang trọng mình một ước vọng cháy bỏng , thoát khỏi đói nghèo , em may mắn hơn tất cả các anh chị em trong gia đình là em được học hết THPT. Hè năm em học lớp 11 em được nhận vào làm công nhân trong một sân Golf Tam Đảo gần nhà . Từ đó em vừa học vừa làm để tự lập và phụ giúp ba mẹ. Năm 2007 em học xong THPT em ở lại làm trong sân golf luôn. Trong quá trình làm ở đó được tiếp xúc với những người thành đạt, những người có địa vị trong xã hội. Khi đó trong em luôn hiện ra những câu hỏi “ Tại sao trong XH này lại có những người họ thành công vậy , suốt ngày đi chơi Golf ? Sao họ may mắn vậy nhỉ ? Họ cũng là con người ? Họ và mình khác nhau ở điểm gì ? Sao họ giàu? mà mình lại nghèo?…nhưng câu hỏi đó nó luôn ám ảnh em. Và em nghe nói đâu đó là muốn thành công thì phải chăm đọc sách thế là em bắt đầu mua sách về đọc và nghiên cứu . Thời gian trôi qua em thấy tư duy mình cũng tốt hơn thế là em nghiện sách từ đó. Những quấn sách em đọc đầu tiên là Đắc Nhân Tâm, Bí Mật Của Sự May Mắn, những nguyên tắc vàng của Lapoleon, Mười suy nghĩ không bằng một hành động, Đời thay đổi khi ta thay đổi, Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài, 7 chiến lược thịnh vượng và hạnh phúc….. Trong khoảng thời gian đó em thấy mình cần phải đi học lấy bằng cấp gì đó để có tương lại, và em ôn lại kiến thức để thi học Cao Đẳng, ngành Trắc Địa mỏ. Em vừa học và vẫn tiếp tục làm sân golf ,nhưng học được 1 năm em thấy không mang lại giá trị gì với mình nên em quyết định bỏ. và chở về với công việc cũ. Trong em vẫn luôn khao khát vươn lên để thay đổi cuộc sống. Sau hơn 3 năm làm công nhân trong sân Golf thì em cũng quết định thay đổi để đổi thay cuộc sống. Em bỏ sân golf với mức lương khá ổn với em thời điểm đó, 10tr/ tháng. Em đi làm cho một xưởng sản xuât chuyên về thủ công mỹ nghệ xuất khẩu vơi mức lương 3,2tr/tháng. Quết định của em làm ba mẹ em buồn lắm, mẹ em không chịu nói chuyện với em suốt một quãng thời gian dài, anh chị em, họ hàng khuyên bảo em ko nghe, em vẫn dứt khoát với gia đình là con có con đường của con, và thế là cũng không ai ngăn cản được em. Bắt đầu làm một công việc mới hoàn toàn, em gặp rất nhiều khó khăn. đôi lúc cũng cảm thấy chẳng lẽ mình đã sai. Nhưng với quyết tâm của mình em chỉ biết cố gẳng và cố gắng vì con đường mình đã chọn mình phải đi đến cùng. Em không ngại bất kỳ công việc gì, em làm bằng cả sự khát khao cháy bỏng trong mình. Và rồi bằng sự nỗ lực của mình sau 6 tháng em được làm đội trưởng của một nhóm, 9 tháng em được thăng chức làm quản lý của 60 công nhân,và nhận mức lương rất ổn so với ở quê, khi đó năm 2011 em mới 22 tuổi. Năm đó em bắt đầu lên kế hoạch và mục tiêu cho cuộc đời mình. năm 25 tuổi mình cần có gì, năm 30 tuổi mình sẽ phải như thế nào, năm 35 tuổi, rồi đến năm 40 tuổi ….em thì rất mê oto thế là mục tiêu đầu tiên là 25 tuổi phải có cái xe oto. Mục tiêu đã rõ và phải bắt tay vào thực hiện.Và em nghĩ để thực hiện được mục tiêu mình cần cố gắng hơn nữa , nhưng nếu cứ làm công như vậy thì khó mà đạt được mục tiêu đã đề ra. Em quyết định em vừa làm công ty và em vừa tự mở xưởng sản xuất ,Xếp em cũng rất ủng hộ, anh ấy cũng cho em mượn vốn,đồng thời em về gạ ba mẹ cho mượt bìa đỏ để cầm ngân hàng vay vốn. Ba mẹ em lại phản đối, nhưng lần này có vẻ tin tưởng quyết định của em hơn một chút, và cũng đồng ý để em vay vốn . Em xây dựng nhà xưởng sản xuất hàng hoá và bán lại hàng hoá cho công ty . khi đó em phải tự làm mọi thứ, từ kho, kế toán, kỹ thuật, điều phối, cân đối tài chính , quản lý nhân sự,tổng kết đánh giá kết quả….và em phải lỗ lực học tất cả mọi thứ. Đó cũng là quãng thời gian em được tiếp xúc, và thực hành mọi công việc khác nhau. em phải nghỉ công ty để tập trung vào cơ sở của mình. Đúng 25 tuổi em đạt mục tiêu đầu tiên em mua được xe Kia K3, ôi cảm giác sướng làm sao. một nỗ lực từ hai bàn tay trắng. Khát khao lớn , ngắm đến những mục tiêu đã đề ra.Em tiếp tục đầu tư chung cùng với một hai người bạn một shop thời trang cao cấp tại thành phố,tụi em thuê người làm vì mỗi người đều đang có công việc kinh doanh giêng của mình. Em cũng đầu tư thêm lĩnh vực nhà hàng với một hai người bạn mới quen. Và rồi cái giá phải trả cho sự mất tập trung cũng đến. Công việc shop thời trang hoạt động không hiệu quả, khi mới mở cứ nghĩ là đâu tư ra rồi cứ bán là thu lãi, nhưng thực tế thì hoàn toàn khác. em mất nhiều thời gian vào cửa hàng thời trang để có hiệu quả, nhưng sức mình có hạn. và lại bị mất tập trung vào xưởng sản xuất đang hoạt động dẫn đến. Công việc sx thủ công mỹ nghệ bị bên đối tác nước ngoài bắt đền hàng vì không đạt chất lượng. Sản xuất thì không đạt hiệu quả lãng phí nguyên vật liệu,quản trị kém, tài chính cạn kiệt,chậm lương, công nhân bỏ đi làm các khu công nghiệp….kết hợp với việc kho khăn chung của thị trường giá cả xuống dốc, em phải dừng sản xuất. Nhà hàng thì chung nhau, phát sinh mâu thuẫn quyền lợi, và trách nhiệm, tài chính thu chi không minh bạch, không có những nguyên tắc đề ra từ đầu… Bài học rút ra: Em tạm thành công được là em giám đánh đổi, giám trả giá, và giám bước ra khỏi vùng an toàn, chịu tìm tòi học hỏi, và quan trọng là động lực vượt nghèo của em rất lớn. Em thất bại vì mất tập trung, phân tán nguồn lực, không có kiến thức quản trị tài chính, Quản trị dòng tiền, năng lực không theo kịp mô hình ,chung đụng không rõ ràng từ đầu, liều lĩnh ảo tưởng sức mạnh…. Áp lực về mọi mặt em phải đưa ra quết định một là tiếp tục làm vật vờ không hiệu quả hai là buông bỏ đi tìm cánh cửa mới. Nghĩ đến nội dung quấn sách “ Ai Lấy Miếng Pho Mát Của Tôi” em quyết định thử đi tìm cơ hội mới. Và cái giá phải trả cho những sai lầm đó là em ôm một đống nợ, em phải bán tất cả những gì mình đang có để trả nợ nhưng cũng không thấm vào đâu. một cú xốc đối với cả gia đình em. mẹ em buồn quá nên bị ốm nhiều ngày sau đó. Năm 2014 rời gia đình, rời quê hương em lên HN với một chiếc DREM Tàu duy nhất một mình bơ vơ , với ước mơ nhỏ bé là có tiền mua sữa gửi về cho con trai 1 tuổi ở quê nhà ,và trả bớt nợ nần . Em lao đi như con thiêu thân trên từng con phố nhỏ để tiếp thị nội thất , em có mặt ở mọi ngôi nhà mọi ngõ ngách của HN ,em làm 13- 16 tiếng mỗi ngày, hằng đêm ngồi một mình nhìn về hướng quê nhà nghĩ đến ba mẹ già và con thơ mà cảm thấy nghẹn lòng , khoé mắt cay cay, cái cảm giác buốt lạnh của trời mùa đông Hà Nội , nghị lực trong em lại càng mạnh mẽ hơn, khát vọng lại cháy dữ dội hơn. Thời gian trôi qua trên từng con phố, dường như tất cả những khó khăn vất vả cứ quấn chặt lấy em, em gầy và đen đi rất nhiều, lựa chọn duy nhất của em núc này là đứng lên và chiến đấu để sinh tồn. Em gom được một chút tiền và mở một xưởng gỗ nho nhỏ 80m2, em thuê thêm một vài người thợ làm cho em, còn em tiếp tục trên các con ngõ nhỏ để giới thiệu sản phẩm và bán hàng. Vất vả nối tiếp vất vả cho đến một ngày em gặp lại một vị khách chơi golf mà em đã hướng dẫn anh ấy từ khi anh mới chơi golf, anh ấy rất quý em , và anh ấy giới thiệu em cho công ty của bạn anh ấy ,một công ty chuyên thầu xây dựng và nội thất. em đã được tham gia một vài gói nội thất cho công ty đó. Và ánh sáng luôn ở phía cuối con đường. Từ những sai lầm trong quá trình kinh doanh em đã rút ra rất nhiều bài học xương máu.Em đi học nhiều hơn, giao lưu và kết bạn nhiều hơn. em tiếp xúc với những người thành đạt nhiều hơn , em đọc sách nhiều hơn. Tư duy, kiến thức và kỹ năng của em cũng phát triển tốt hơn. công việc thi công nội thất cũng khó khăn vất vả muôn phần. Em tiếp tục nghiên cứu nhu cầu thi trường nội thất. em quyết định chọn một ngách về lĩnh vực này. Lần này em cẩn trọng hơn, em lên kế hoạch kinh doanh cụ thể, em tìm người đồng sáng lập có thể bổ trợ em và thống nhất rõ ràng , chi tiết, em điều tra nghiên cứu phân tích thị trường thật kỹ , Em phân tích nguồn lực, định vị phân khúc, nghiên cứu khách hàng mục tiêu,và hoàn hoàn tâp trung 100% nguồn lực.Em học hỏi liên tục e tham gia các khoá học kỹ năng, học quản trị, học tài chính, học marketing,học chiến lược, đọc sách chuyên môn, tham gia các group khởi nghiệp. Để trang bị cho mình một lượng kiến thức để có thể khởi nghiệp thông minh hơn và kết quả kinh doanh cũng dần khá lên. cũng đã có một hệ thống nội thất nho nhỏ. Em cũng đã may mắn được biết đến group QTvKN. được tham gia group em nhận được những chia sẻ, những bài học, những kinh nghiệm vô cùng quý giá từ các anh chị trong group. Và em may mắn được học lớp CEO HN2, em cảm nhận được tình cảm, tinh thần gắn kết từ thầy cô và các anh chị em trong lớp CEO HN .Em đã thật sự thấu hiểu được một quy luật mà CEO HN và Group QTvKN đang áp dụng “ Cho đi là còn mãi “ Em tên Phạm Đức Quý,SN 1989, Quê Tam Đảo, Vĩnh Phú ( nay thuộc Tam Dương, Vĩnh Phúc )