THÁI ĐỘ NÀO LÀ TỐT NHẤT CHO VIỆC PHÁT TRIỂN BẢN THÂN?!

Thảo luận trong 'Quản trị - Khởi nghiệp' bắt đầu bởi Ẩn Danh, 4/9/17.

  1. Ẩn Danh

    Ẩn Danh Member

    - Bạn có cảm thấy quá nhiều lối mòn trong cách mà chúng ta đang nghĩ?

    - Bạn có cảm thấy quá nhiều sự ác cảm mà xã hội đang gieo vào đầu ta, quá nhiều định kiến trong tiềm thức ta mà chỉ cần nghe thôi chúng ta đã dị ứng, lập tức phán xét và ném đá rồi: BÁN HÀNG ĐA CẤP, THÁNH DẠY LÀM GIÀU chẳng hạn. Bạn đang cảm thấy gì?!

    Mỗi người chúng ta, dù bạn là ai, phần bên trong luôn có cái gọi là ĐIỂM MÙ NHẬN ĐỊNH. Chúng nằm ở 2 thái cực: YÊU VÀ GHÉT.

    Các ví dụ tham khảo:

    + YÊU:
    - Bạn gặp ai giàu có và sang trọng thì bạn mặc nhiên họ là người thành công, họ nói gì cũng đúng là bởi vì bên trong bạn tôn thờ sự giàu có. (Rồi sau đó bạn thất vọng vì một số điều người ta nói sai. Ủa, bộ giàu có là ko được nói sai hở trời?!).
    - Bạn gặp bất kỳ ai làm từ thiện, hay làm việc giúp đời, giúp người, cái rồi họ nói gì bạn cũng cho là đúng, cái rồi bạn phát hiện họ sai nhiều thứ, thế là bạn lại "thất vọng ghê gớm"! (Ủa, nếu tui là người tốt thì tui ko dc phép sai lầm hả? Người tốt ko phải là người hả?!).

    + GHÉT:
    - Bạn gặp ai nói chuyện khéo léo, dịu dàng hay ngọt ngào cái là trong đầu bạn hiện lên mấy từ THẢO MAI, GIẢ TẠO đồ. (Ủa, phải nói chuyện huỵt tẹt, bổ bả thì mới thiệt thà hả?! Vậy bạn đi học Kỹ Năng Giao Tiếp là để nói dối hả?!)
    - Bạn gặp ai hơi lôi thôi, bổ bả cái là bạn "dạt kèo", trong đầu bạn nói rằng ko rảnh để chơi nhá, ko có gì để học nhá. (Ủa, tui giàu lên từ việc làm nông, từ việc sản xuất mờ. Tui phải nói chiện như các nhà ngoại giao hay diễn giả mới ĐẲNG CẤP hả?!).

    Làm sao mà mình "cảm nhận" được hết mọi thứ nếu chưa đủ thời gian?!
    Làm sao mà mình "thấu hiểu" được hết nếu mình không hoàn toàn nằm trong cái bối cảnh của người ta với tất cả nguồn lực, điều kiện..v..v..?!

    Bạn biết không, một khi ta luôn dùng định kiến, dùng kinh nghiệm hạn hẹp của mình để soi và phán xét mọi thứ xung quanh mà ko biết rõ ĐIỂM MÙ NHẬN ĐỊNH của mình thường là cái gì, có nghĩa là ta đã tự làm mất đi bao nhiêu điều hay để học hỏi, mất đi bao nhiêu mối quan hệ tốt đẹp, và cũng mất đi rất nhiều cơ hội lớn trong đời.....

    Mình không ghét BÁN HÀNG ĐA CẤP, mình không ghét các THÁNH DẠY LÀM GIÀU, các bạn trẻ có biết vì sao không?!
    Vì mình biết mình có QUYỀN LỰA CHỌN, mình không thích thì ko ai ép được cả. Ai thích cái gì thì tự trả cái giá cho việc đó để đạt mục tiêu của họ (hoặc không).

    Khi ko còn ác cảm thì mình bắt đầu hỏi những câu có giá trị:
    - Sao ai cũng ghét, cả xã hội lên án mà LUẬT PHÁP lại không cấm, HỌ lại nở rộ và mọc ra liên tục?!
    Thế là mặc dù chưa từng tham gia nhưng mình học hỏi được rất nhiều thứ từ cách làm của HỌ. Còn xấu tốt á?! Ở chỗ của PHẬT TỔ còn có hối lộ, nhớ ko?!

    Túm cái...Thái Độ lại thì mình nghĩ như thế này sẽ tốt cho việc phát triển bản thân:
    - Ai cũng có thể là Thầy của ta vì ta luôn có thể học từ bất kỳ ai những thứ mình chưa từng biết. Học cả thành công lẫn thất bại, học quan điểm khác biệt, kinh nghiệm khác biệt....v..v..cứ dừng phán xét là kiến thức mới nó tự vô ào ào liền.
    - Việc không liên quan, người chưa liên quan cứ để nguyên đấy. Khi nào có trải nghiệm trực tiếp và đủ lâu thì hẳn đưa ra CHÍNH KIẾN.
    (Ví dụ: mình hay nhờ các bạn trẻ đi nghiên cứu thị trường, các bạn chỉ gặp có vài khách hàng tiềm năng mà phán như thể đã gặp cả ngàn người, dùng từ CẢ THỊ TRƯỜNG luôn mới ghê, đó là chưa kể nói những gì mà các bạn....thích nữa. Nghe lời các bạn mà ra quyết định trắc trết quá!).

    Dĩ nhiên, trên đây là quan điểm cá nhân của mình. Thế còn bạn? Bạn nghĩ sao các bạn của tôi?!
     
    Tags:
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng
Đang tải...