Chào chú em, Ngay từ những buổi đầu gặp chú, anh đã biết chú có ước mơ khá là to. Chú thích làm sếp. Chú thích làm lãnh đạo. Cái này thì chú nào là dân học "quản trị" cũng có cả. Nhưng được cái là chú khác dân quản trị bình thường. Chú cũng bu theo anh hỏi han rất nhiều thứ. Chú cũng cố gắng networking. Chú cũng biết tìm chương trình này chương trình nọ mà học. Nói chung là anh thấy chú cũng có cố gắng. Mà cái này thì trong 450 sinh viên hàng năm của Đại học Kinh tế, chắc chỉ có hơn chục đứa có được tính này. Thế nhưng, trước khi mưu tính đại sự, anh thấy có một cái khiến chú khó có thể nào lên quản trị người ta. Đó là chú làm việc tùy hứng quá. Chú dễ nổi hứng, ừ thì rất tốt, nhưng cũng mau cụt hứng. Nhớ có lần chú hùng hùng hổ hổ nghiên cứu mấy cái lịch làm việc của người thành đạt rồi bắt chước theo, nhưng chỉ được đúng 4.5 ngày là tịt. Lại nhớ có lần chú xung, đòi đi tập gym để có được body của đại gia sáu múi, nhưng đăng kí được 3 bữa, chú nhức cơ chịu không nổi nên lười biếng luôn. Nhìn lại đi, mấy cái thời gian biểu của chú có ý nghĩa tượng trưng. Deadline thì chú cũng hoàn thành đấy, nhưng toàn theo kiểu chỉ còn hai ba tiếng đồng hồ mới làm. Anh biết chú giỏi, nhưng như thế là chưa tốt. Nghĩ lại đi, trong tất cả những thằng “lính” của chú, thì bản thân chú chính là thằng lính dễ dàng sai bảo nhất. Nói gì nó cũng đồng ý với chú. Kêu nó làm gì nó cũng làm, miễn là chú phải chịu làm gương cho nó. Thế mà chú lại dễ dàng bị nó điều khiển. Nó bảo hôm đó nó mệt là chú tin ngay, cho nó nghỉ. Nó bảo hay để mai em nộp nha sếp, chú cũng ừ. Trời ơi, có thằng sếp nào mà thả lỏng nhân viên kiểu đó không hở trời! Sếp như vậy thì sao người ta theo! Anh mà gặp chú nhân viên nào si đa kiểu đó, bảo đảm nó không qua thời gian thử việc ở công ty anh đâu. Thôi không nói dài nữa, tóm lại là trước khi nghĩ tới chuyện cao xa, quản trị hàng trăm triệu nhân viên, thì chú nên tìm cách quản trị thằng nhân viên “chú” cái đã. Dân quản trị không quản trị được mình thì đừng có mơ quản trị được ai khác. Xử lí xong vấn đề này, ắt hẳn tương lai chú sẽ bừng nắng hạ. Thế nhé. Thằng anh si đa của chú. P/s : Bài này lâu lắm rồi không biết ai còn nhớ, tham khảo rất hay cho ai thích làm lãnh đạo nhìn vào mình trước hẵng toan tới việc chỉ tay 5 ngón đồn đạo thiên hạ.