Mẹ à!!! Hôm nay là 1 ngày đẹp trời, con muốn viết thư gửi mẹ. Đã hơn 20 năm kể từ cái ngày định mệnh- ngày mẹ sinh ra 1 thiên thần nhỏ bé đáng yêu. Ngày ấy 20 năm về trước, con biết mẹ đã hạnh phúc nhường nào khi có con trong đời. Bởi con gái cảm nhận được tình yêu thương mẹ vẫn luôn dành cho con. Từ ngày con còn bé xíu, mẹ dạy con từng điều nhỏ nhặt nhất. Mẹ lo cho con từng chút một, từ ngày nào con chập chững đi học, rồi con lớn, lúc con bị ốm, con vào viện, khi con vào đại học, cả những khi còn hư con cãi mẹ, làm mẹ khóc rất nhiều. Mẹ vẫn luôn bên cạnh sát vai con, âm thầm theo dõi con, âm thầm trao 1 tình yêu bao la cho đứa con bé bỏng này, con hiểu hết chứ. Rồi con cũng lớn. Con gái dần rời xa vòng tay của mẹ hơn. Con gái bước ra cuộc đời, gặp nhiều người hơn, đi nhiều hơn, học nhiều hơn. Và, con lớn hơn mỗi ngày. Con hiểu sự vất vả hi sinh của mẹ. Mẹ à, 20 năm là quãng đường đủ lớn để mẹ bao bọc con. 20 năm là quãng đường đủ lớn để mẹ hi sinh rồi, cả tuổi xuân và sức trẻ của mẹ, đã đổ dồn hết cho con. Đã đến lúc mẹ nên được nghỉ ngơi rồi. Mẹ à, con không hứa sẽ học thật giỏi để bố mẹ vui lòng, vì suy cho cùng, đó cũng không phải cuộc sống mà con mong ước. Mẹ à, con không hứa sẽ thành công hay giàu có gì, vì đó cũng là cuộc sống của người khác. Con gái chỉ hứa sẽ sống hết mình, vui tươi và thật hạnh phúc. Con sẽ sống cho cuộc sống của riêng con, không phải là vì chứng tỏ với ai, cũng càng không phải là để làm hài lòng cuộc sống của ai. Con biết mẹ rất yêu con gái, mẹ lo cho con từng chút một. Mẹ luôn làm tất cả vì con gái. Nhưng mẹ à, cuối cùng thì mẹ vẫn chỉ mong con mẹ tìm được hạnh phúc riêng, mẹ vẫn chỉ mong con gái mẹ nhỏ bé đáng yêu như ngày nào thôi có phải không mẹ. Con xin hứa sẽ làm tròn bổn phận đó!! Con đã và đang sống cuộc sống hạnh phúc của con!! Con tin là mẹ chỉ cần thấy con được hạnh phúc, là mẹ cũng mãn nguyện nhường nào rồi. Con yêu mẹ- con hạnh phúc khi là con gái mẹ!! Con biết những dòng này mẹ sẽ không bao giờ đọc được, nhưng con tin vũ trụ sẽ giúp con gửi thông điệp này tới mẹ