Hy vọng bạn sẽ nhìn thấy chính mình ở đâu đó trong câu chuyện. Có rất nhiều bí quyết sống thành công được tiết lộ. Là cựu sinh viên của một trường Đại học công lập chính quy tại Hà Nội. Ngày đó tớ chỉ có một mục tiêu giống như bao sinh viên khác là phải học tốt, bảng điểm phải thật ổn để có lợi thế khi đi xin việc. Nhưng nhìn xung quanh thấy đứa bạn nào cũng có mục tiêu như vậy nên tớ thấy không ổn. Cảm thấy phải nâng mục tiêu của mình lên, tôi nghĩ tới việc thi vào lớp chất lượng cao của trường. Là lớp hợp tác quốc tế nên những sinh viên trong lớp này đều rất xuất sắc và giao tiếp tiếng Anh rất trôi chảy. Trong khi tớ thì chưa cả thạo giới thiệu quê quán bằng tiếng Anh Thời điểm ấy là đầu kỳ 2 của năm nhất và lớp này chỉ thanh lọc và nhận thêm sinh viên trong nốt kỳ 2 này. Chỉ tiêu đề ra là điểm tổng kết phải đạt điểm giỏi trở lên và phải vượt qua kỳ thi tiếng Anh nữa mới được chấp nhận vào lớp này. Bản thân đã học kém tiếng Anh mà giờ nghĩ phải vượt cạn môn này nghĩ cũng gian nan đây. Trong khi điểm tổng kết đạt giỏi đối với tớ lúc ấy cũng xa xỉ lắm rồi. Trong lúc chùn bước tớ lại nghe thấy một tiếng nói nhỏ "nếu mình phấn đấu vào được lớp chất lượng cao thì sau này ra trường sẽ được mời về làm lãnh đạo ngay, sẽ tiết kiệm được 5 7 năm cày việc đấy". Cố gắng dồn toàn lực để học trong 5 tháng để tiết kiệm 5 7 năm là hoàn toàn xứng đáng. Đó là lý do mang lại cảm hứng và động lực để tớ quyết định học và thi vào lớp đó (Thật ra cũng có động lực nữa là lớp chọn ấy có một bạn nữ cực xinh làm tớ thẫn thờ mê mẩn ). Và nếu bạn đang là sinh viên tớ nghĩ bạn cũng nên phấn đấu vào những lớp như thế nhá. Tớ lập cho mình nguyên một lộ trình để đạt được mục tiêu này. Tớ lao như thiêu thân vào việc học, học không bỏ sót môn nào, không coi nhẹ môn nào. Riêng với môn tiếng Anh tớ đăng ký luôn một khóa của trung tâm anh ngữ HBC tại ĐH Sư Phạm. Tớ tích cực lên thư viện của trường để tìm thêm tài liệu cho mấy môn chuyên ngành và cũng để tránh nóng (trời mùa hè cứ lên thư viện có điều hòa mát lạnh lưng ) Thỉnh thoảng đi ngang qua lớp chất lượng cao kia thấy các bạn sinh viên thể hiện rõ tinh thần hiếu học và nhất là thấy bạn nữ xinh đẹp ngồi đầu bàn thứ 3 đang nhoẻn miệng cười làm tớ xao xuyến. Chỉ muốn được vào học lớp này ngay thôi Khi đó tớ có: - MỤC TIÊU RÕ RÀNG. Mục tiêu là phải được vào học lớp hợp tác quốc tế - XÁC ĐỊNH RÕ GIÁ TRỊ NHẬN ĐƯỢC KHI ĐẠT MỤC TIÊU. Giá trị nhận được là sau này ra trường sẽ được mời về làm việc, làm lãnh đạo chứ chẳng cần đem hồ sơ đi xin việc. Giá trị nhận được cũng là được tiếp cận bạn nữ vô cùng xinh đẹp kia (sau này mới biết bạn ấy có gấu roài ) - KẾ HOẠCH CHI TIẾT. Điểm từng môn của tớ cần đạt được, thời gian biểu tự học ở nhà của tớ, tất tần tật những gì cần thiết tớ đều viết ra rất chi tiết. Sau này tớ sắp xếp mọi việc trong cuộc sống theo ma trận thời gian thấy cuộc sống thật thoải mái thời gian. - GIỮ NĂNG LƯỢNG HƯNG PHẤN. Mỗi sáng thức dậy tớ đều nghe những bản nhạc sôi động để chuyển cơ thể từ trạng thái nghỉ sang trạng thái hưng phấn làm việc. Ngày đó tớ nghe bài Sunshine In The Rain, giờ cứ nghe lại là tớ lại cảm nhận được nhiệt huyết lúc ấy. Cho tới bây giờ tớ vẫn giữ thói quen này. Hãy nghe bản nhạc sôi động mà bạn thích và nhắm mắt liên tưởng tới những giá trị bạn nhận được. Tin tớ đi, bạn sẽ tràn trề năng lượng. Chỉ với 4 yếu tố ấy mà tớ cảm thấy rõ ràng rằng hạnh phúc lớn nhất là được sống và theo đuổi mục tiêu của mình. Mỗi ngày tớ ngủ không quá 4 tiếng, trời lạnh hay trời nóng tớ vẫn miệt mài đèn sách. Tối mùa hè oi bức mà xóm trọ lại mất điện, bạn bè cùng xóm trọ ra cổng ngồi hóng mát hết nhưng tớ đạp xe đi mua 2 cây nến loại to về cặm cụi ngồi học (chắc chắn lúc ấy mấy đứa bạn sẽ nói gì đó về tớ nhưng tớ không rảnh để quan tâm). Mỗi tối tớ đạp xe xuống ĐH Sư Phạm học tiếng Anh mà không nghỉ buổi nào, có hôm học xong trời mưa lớn ngập cả trường, dắt xe mà chỉ hở mỗi yên với lay lái nhô lên khỏi mặt nước cô trò vừa dắt xe vừa cười tíu tít. Bài cũ các môn thì tớ làm 100% rồi học bài mới để hôm sau lên lớp sẽ hiểu bài hơn. Tớ học thuộc nguyên cả quyển Những Nguyên Lý Cơ Bản Của Chủ Nghĩa Mac - Lenin. Nhiều lúc thấy hơi đuối sức tớ lại nghĩ tới hình ảnh bố mẹ tớ đang quần quật cày cấy ngoài đồng dưới cái nắng chát rát của mùa hè. - Bố mẹ sẵn sàng thức khuya dậy sớm để nuôi tớ chẳng lẽ tớ không sẵn sàng hy sinh việc chơi game để đổi lấy việc học sao? - Bố mẹ sẵn sàng dầm mưa dãi nắng nuôi tớ ăn học chẳng lẽ tớ không sẵn sàng hy sinh việc ngủ nướng để đổi lấy việc cố gắng sao? Thế là tớ lại có thêm động lực để cố gắng không mệt mỏi các bạn ạ. Và tớ sẽ không bao giờ quên cái cảm giác bài kiểm tra của mình được 10 trong khi đứa cao nhì lớp là được 4 điểm. Cảm giác ấy thật là phê. Kỳ thi đến tớ ôn kỹ đề cương các môn, môn nào thi vấn đáp, thuyết trình, hùng biện là tớ cứ đứng trước gương cả buổi ở phòng trọ để luyện những câu hỏi có thể gặp. (Về sau tớ nhận ra rằng đam mê của cuộc đời mình chính là được đứng trên sân khấu để hùng biện và chia sẻ kiến thức). Kết thúc kỳ thi tớ thấy không hề ngạc nhiên khi không môn nào dưới 9 điểm. Tiếp theo là kỳ thi tiếng Anh tớ vượt qua nốt và chính thức được vào học lớp chọn với sĩ số lớp là 36 sinh viên, trong khi lớp khác khoảng 120 sinh viên. Về sau đọc nhiều sách tớ mới biết là ngày ấy tớ vô tình làm đúng 4 bước để chinh phục bất cứ mục tiêu nào. Đương nhiên những mục tiêu lớn thì sẽ khó khăn hơn, nhưng bạn ơi đừng ngại khó ngại khổ, hãy nhớ: Việc dễ dàng thì ai chẳng làm được, chỉ khó khăn và thử thách mới là cơ hội để bạn tạo ra sự khác biệt, giúp bạn vượt xa những con người bình thường. Thiên đường chỉ tạo ra thỏ và nai, còn địa ngục và chiến tranh tạo ra mãnh thú và anh hùng. Bạn hãy rèn luyện trong bóng tối với tất cả những gì mình có cho đến khi bạn đứng được trong ánh hào quang. Cho dù bạn có thừa nhận hay không thì con người trong xã hội nói chung và sinh viên nói riêng đều được chia ra làm 2 nhóm, một số ít những sinh viên có chí tiến thủ chiếm tỉ lệ không nhiều. Còn lại hầu hết là những sinh viên đang hời hợt với tương lai của chính mình, ung dung trên những giọt mồ hôi, nước mắt, xương máu của cha mẹ mình. Dù bạn là ai trong 2 nhóm trên thì sau khi đọc bài viết này hy vọng bạn cũng sẽ tìm thấy con đường cho chính mình. MỌI CHUYỆN ĐẾN ĐÓ VẪN CHƯA YÊN PHẦN 2: TĂNG TỐC - NÂNG TẦM BẢN THÂN Sau khi cố gắng và đạt được mục tiêu ấy, lúc đầu thấy khá mãn nguyện nhưng tớ nhận ra một điều, giá trị thực tớ nhận được lại không hề lớn như mình mong muốn, tớ sẽ ra trường và được mời vào làm thật đấy nhưng thu nhập chỉ nhỉnh hơn những sinh viên khác một chút thôi. Họ được trả 4 triệu thì tớ được 5 triệu. Tớ thấy chùn bước. Lúc ấy tớ lại đọc được một câu "Nếu muốn làm chủ thu nhập bạn bắt buộc phải nâng tầm giá trị bản thân và đóng góp giá trị đó cho thật nhiều người, bạn phải là người bán hàng giỏi". Vậy là tớ bắt đầu lao vào đọc sách từ giữa năm thứ 2 ĐH, mẹ gửi tiền ăn lên tớ trích ra mua mỗi tháng 3 quyển, quyển đầu tiên tớ đọc là quyển "Think And Grow Rich" - 13 Nguyên tắc nghĩ giàu làm giàu, của Nopoleon Hill; quyển thứ 2 là quyển Bí Mật Tư Duy Triệu Phú của T.Harv Eker, quyển thứ 3... 4...10..20.. cứ thế làm não tớ như được thay mới hoàn toàn vậy. Tớ quyết định sẽ dấn thân vào kinh doanh. Ban đầu để trải nghiệm chưa hiểu rõ nên tớ cứ nghĩ đi kiếm được tiền mà không phải làm thuê là kinh doanh. Tớ đi làm xe ôm ở đầu xóm trọ, tiếp theo nhờ được giới thiệu tớ được vào làm xe ôm ở bến xe Mỹ Đình, và các bạn có biết ngày ấy tớ đã kiếm 1,5tr/ngày bằng việc chạy xe ôm, do đọc sách có chút kiến thức nên tớ cũng tương tác và giao tiếp khá hoàn hảo nên ae trong ngành xe ôm rất quý... hehe Một thời gian sau khi có chút vốn tớ quyết định chuyển sang buôn bán linh kiện điện thoại, đang kiếm tiền bằng việc chạy xe ôm mà để chuyển sang đi bán một măt hàng tớ gặp vô vàn khó khăn, quen biết mối láy lấy được 5 triệu tiền hàng nhưng cả tuần đầu tiên tớ chỉ bán được mỗi 2 cái tai nghe samsung fake, lúc này tớ lại tiếp tục tìm kiếm và đọc được quyển "Nghệ Thuật Bán Hàng Bậc Cao" và tớ đã áp dụng để kiếm rất nhiều tiền từ công việc này, có những ngày lợi nhuận lên tới 5 triệu. Thừa thắng xông lên, tớ hợp tác cùng một ông anh để cùng sửa chữa và buôn bán điện thoại tại của hàng ngã tư Nhổn gần ĐH Công Nghiệp. Đây chính là thời điểm mà kỹ năng kinh doanh của tớ hoàn thiện nhanh một cách chóng mặt. Tớ bắt đầu đúc kết và hiệu chỉnh những hạn chế từ sách vở để đưa ra những bí quyết kinh doanh: - Hãy bán những thứ mà khách hàng cần chứ không phải thứ mà bạn có. - Hãy để khách hàng cảm nhận thấy giá trị họ nhận được lớn hơn số tiền họ bỏ ra. - Hãy bán hàng bằng cái tâm, chính bạn phải thích sản phẩm của mình thì bạn mới tự tin trao đổi với khách hàng. - Không tranh cãi với khách hàng. - vv....... Sau hơn 1 năm hợp tác ae làm ăn rất tốt và rất hợp nhau (tớ áp dụng cả một kho bí quyết về quản trị đội nhóm nên được như vậy cũng dễ hiểu). Dù sao anh em vẫn rất thân thiết nhưng đặc thù bối cảnh cạnh tranh lúc đó của cửa hàng là hơi khắc nghiệt (xã hội). Tớ thấy mình không hợp với hình thức này nên quyết định tách ra làm thứ khác. Tớ trở về và tạm đi làm cho một tập đoàn đa quốc gia về sản xuất điện thoại di động. Với những trải nghiệm từ thực tế và những kiến thức giá trị từ hàng trăm cuốn sách về kinh doanh, quản trị và lãnh đạo nên tớ nhanh chóng giữ chức vụ quản lý và lên cấp liên tục, quản trị hàng trăm người. Đây cũng là thời gian để tớ hoàn thiện kỹ năng lãnh đạo và quản trị của mình. Tớ nhìn ra những kiến thức này các bạn trẻ đang rất thiếu. Quản trị từ gia đình nhỏ của mình các bạn đã yếu kém rồi, những bí quyết nhỏ như: - Trước khi phê bình hãy khen ngợi chân thành. - Phê bình một cách gián tiếp. - Nhìn nhận sai lầm của bản thân trước khi phê bình người khác. - Gợi ý thay vì ra lệnh. - Giữ thể diện cho người khác. - Khuyến khích người khác. - Không tranh cãi. - vv... Nghe thì đơn giản nhưng thử hỏi mấy người làm được, nếu bạn làm được thì bạn mới xứng đang làm lãnh đạo. Thời gian ấy tớ quản lý hàng trăm nhân viên nhưng nhớ có một trường hợp này của 2 cậu nhân viên làm cùng một công việc, một cậu chăm chỉ cậu kia thì biếng nhác, nên tớ giao toàn bộ việc cần làm cho cậu chăm chỉ kia, chắc hẳn cậu nhân viên biếng nhác kia sẽ nghĩ "haha... tại sao phải cố chăm chỉ làm chi để phải nhận thêm việc, tôi cứ thế này sẽ chẳng phải làm việc gì nặng". Nhưng cậu ta không biết là khi cậu ta không làm mà việc chung vẫn xong thì cậu ta đang dư thừa, 1 tháng sau tớ loại cậu ta khỏi đội ngũ của mình. Đó là bài học cho tất cả nhân viên nếu vẫn cứ ỉ lại, và cũng là bí quyết dành cho những nhà lãnh đạo để tiết kiệm nhân lực và khai tử lãng phí. PHẦN 3: VỀ ĐÍCH - NGỘ RA CHÂN LÝ Tớ làm quản lý trong vòng hai năm với công việc không quá vất vả và thu nhập đáng để khoe nhưng lại không có thời gian dành cho mình, không có thời gian dành cho gia đình. Cái cảnh vợ chồng cả tuần mới gặp nhau một lần của mấy đứa bạn làm tớ rùng mình. Nhờ đọc sách nhiều nên tớ cũng hiểu rõ điều này và quyết định sẽ làm chủ sự nghiệp của mình để thực sự thành công và hạnh phúc. Tớ đúc kết quá nhiều và trải nghiệm cũng quá nhiều rồi, tớ nhận ra rằng đời người ai cũng đều hướng tới 3 đích đến về sự nghiệp: 1. Tự do về thời gian. 2. Tự do về không gian. 3. Tự do về tài chính. Để làm chủ thời gian thì bạn phải làm chủ sự nghiệp của mình, làm thuê bạn sẽ chẳng thể tự do về thời gian đâu, dù mệt mỏi bạn vẫn phải đến công ty. Khi bạn làm chủ sự nghiệp kinh doanh bạn sẽ tự động hóa nó để khi không có bạn ở đó hệ thống vẫn mang lại lợi nhuận cho bạn. Để tự do về không gian (nghĩa là bạn có thể làm việc ở bất cứ đâu mình muốn). Thì bạn cần giỏi áp dụng công nghệ, phần mềm vào việc quản trị của mình. Để tự do về tài chính bạn chỉ có cách nâng cao giá trị bản thân mình và mở rộng quy mô trao giá trị cho người khác. Khi bạn đóng góp giá trị cho nhiều người thì tiền chỉ là hệ quả mà thôi. Bạn trao đi nhiều thì bạn nhận lại nhiều. Và lời khuyên chân thàn nhất tớ dành cho bạn là nếu công việc của bạn tương lai không mang cho bạn 3 sự tự do trên thi bạn nên xem xét lại, tớ đã lãng phí thời gian nên mong bạn sẽ rút ngắn được thời gian quý báu của mình, chúng ta không đủ thời gian để tự trải nghiệm tất cả nên hãy biết lấy trải nghiệm của người khác về cho mình. Những kiến thức và trải nghiệm tớ có được từ mồ hôi của chính mình sẽ không phong phú nếu tớ không đọc hàng trăm cuốn sách. Mỗi người sống 70 80 năm khi sắp xa lìa cuộc sống muốn để lại cho đời những di sản thì sách luôn đựic chọn để họ chứa đựng những điều mà họ tâm đắc nhất lưu truyền cho đời sau. Tớ đọc hàng trăm cuốn sách giống như có được trải nghiệm và tri thức của hàng trăm người vậy, tuổi tri thức của tớ là mấy nghìn tuổi mất rồi. Tiếc thay cho mấy bạn lười đọc sách, cứ lao vào làm rồi đổ máu, thua lỗ sạt nghiệp sau đó đúc kết ra mấy điều kiểu "làm đội nhóm phải rõ ràng ngay từ đầu và phân công công việc theo thế mạnh của từng người" trong khi điều này sách nào cũng ghi rồi. Tớ trăn trở vì các bạn quá. Tớ xót xa khi thấy các bạn bê bết, quay cuồng và mất phương hướng với 2 từ "tương lai". Đọc xong bài viết này bạn có thể quyết tâm đắp chăn ngủ nướng tiếp hoặc bạn áp dụng những trải nghiệm tớ vừa chia sẻ và bắt đầu đọc sách để nâng tầm tri thức của mình lên và hướng tới đích đến tự do về sự nghiệp Tớ vẫn trăn trở quá! Liệu tớ có nên ngồi đây chứng kiến các bạn đang lãng phí đi tuổi trẻ và nhiều bạn muốn thành công nhưng lại làm liều, tự đổ máu cho những thứ mà đáng lẽ ra không cần đổ máu? Hay tớ nên mở một lớp để chia sẻ những kiến thức tớ đúc kết từ hàng trăm cuốn sách và từ trải nghiệm của riêng tớ để các bạn ấy rút ngắn được thời gian thành công, không đổ máu cho những điều không đáng? Liệu có bao nhiêu người thực sự cần nó? Thực sự tớ quá trăn trở!