Tôi đã từng trải qua một số ngành nghề trong cuộc đời kinh doanh của mình, nhưng kinh doanh dầu nhờn là công việc mà tôi yêu thích nhất và nó gắng bó với tôi cho đến ngày hôm nay đã hơn 15 năm. Tôi thích ngành này vì nó giúp tôi tiếp cận được nhiều ngành nghề và quen biết rộng,hiểu sâu về cuộc sống kinh doanh đa màu sắc tại Việt Nam,kể cả góc tối của việc kinh doanh trong nền kinh tế Việt Nam. Cũng từ đó tôi có nhiều dịp tiếp xúc với những ông anh lớn,những con người giàu có với một khối gia tài kếch xù,nhưng không ai biết cả và cũng chẳng cần ai phải biết , qua những lần gặp gỡ trà dư tửu hậu, tôi học hỏi được ở họ rất nhiều điều mà ở trường lớp không ai dạy cho mình,qua những câu chuyện về cuộc đời họ,tôi thấy những cố gắng của mình không là gì cả, cuộc đời của mình vẫn có quá nhiều may mắn hơn nhiều người, họ xuất phát điểm còn thấp hơn mình rất nhiều,không được học hành bài bản, ấy vậy mà họ lại rất thành công,chỉ bằng ý chí và nghị lực phi thường của mình,có những người xuất phát từ thợ sửa xe,có người làm tài xế,thậm chí là anh lơ xe (phụ lái ) như người mà tôi thỉnh thoảng thường hay chè chén với Anh ấy. Anh kể rằng ngày đó xuất ngũ ra bộ đội lúc 18 đôi mươi,không có nghề nghiệp gì,gia đình quá khó khăn, Anh buột phải vào làm lơ xe ( phụ xế ) cho nhà xe bắc nam, rồi sau đó Anh cũng trở thành tài xế, bằng sự nổ lực cố gắng sau nhiều năm anh cũng đã sở hữu chiếc xe cũ cho riêng mình, rồi sau đó là mua xe mới, mua thêm xe. Từ một người lơ xe ,sau đó thành tài xế và trở thành ông chủ nhỏ sau bao nhiêu cố gắng, trải qua nhiều biến cố, vượt qua những tai nạn tai nạn thảm khốc chết đi sống lại, bây giờ Anh đã trở thành ông chủ của một tập đoàn xe khách nổi tiếng tại sài gòn với hơn 150 xe giường nằm chất lượng cao,20 xe tải,3 bến xe khoản trên 30.000 m2,nhiều căn nhà ở trung tâm hcm và các tỉnh thành và vài ngàn hecta đất để làm nông nghiệp Tài sản năm,bảy ngàn tỷ, ấy thế nhưng Anh vẫn giản dị với đôi dép quai sau,áo bỏ ngoài quần,mỗi lần đi nhậu với chúng tôi chưa bao giờ trể giờ,chỉ vì đơn giản là Anh không có xe ôtô , Anh đi bằng grap,xe ôm nên chẳng bao giờ sợ kẹt xe, Anh ăn nói rất bình dân,đôi khi còn văng tục, nhưng cộng đồng vận tải luôn luôn dành cho Anh sự ngưỡng mộ và tôn trọng vì sự chân thành và cái tâm trong sáng của Anh,ngưỡng mộ vì cách phục vụ tận tâm của Anh đối với khách hàng. Tôi nghe một người bạn là khách đi xe của Anh kể lại rằng,có lần đi xe khi xuống xe phát hiện đồ có giá trị gửi theo xe bị mất trộm, mặc dù cách HCM đến 100 km và đã 12 giờ đêm, Anh vẫn thuê xe chạy ra để giải quyết và đền bù thỏa đáng cho khách hàng,tôi nghe càng thêm ngưỡng mộ về cách làm và phong cách phục vụ của Anh, Tôi học được rất nhiều ở Anh về sự bình dân, giản dị và phong cách phục vụ tận tâm của Anh để định hình cho cách sống của mình,không cầu kỳ,bóng bẩy,không khoe khoang,nịnh bợ, không sử dụng xe đẹp, người đẹp,hoặc vật đắt tiền để đánh bóng bản thân mình,không lãng phí tiền bạc vào bản ngã của chính mình, nếu đã là viên ngọc quý,tự thân nó đã có giá trị từ bên trong, cho dù bên ngoài có lẫn nhiều bùn đất,còn nếu chỉ là cục sắt thì có mạ lớp xi đẹp lên thì có ngày cũng bị bong tróc và nó chỉ đáng giá là một cục sắt. Cuộc đời là như thế, bạn có thể có rất nhiều tiền để mua nhà to,xe đẹp,người đẹp thậm chí là lời khen tặng,nhưng bạn không thể mua được phẩm giá của chính bạn,bạn không thể mua được sự ngưỡng mộ và lòng kính trọng thật sự của người khác dành cho bạn.