Trước tiên, Lan xin trích dẫn 1 mẩu câu chuyện đối thoại có thật giữa 1 người thầy mà Lan vô cùng ngưỡng mộ, và bạn của anh: "2 chàng trai ngồi cafe nói chuyện với nhau sau bao năm: Một người bảo: “Tao vẫn dõi theo từng bước đi của mày, nhiều khi muốn gặp mày làm vài chai nhưng tao hơi ngại. Ngày xưa mày học tệ hơn tao, vậy mà giờ tao với mày cách xa nhau quá. Đời cũng bất công thật. Tao học đại học chính quy ra giờ… Mày thì chả học hành gì, có cái bằng tại chức quản trị kinh doanh mà lại thành đạt thế. Đúng là mỗi người có một cái số!” Người kia trả lời: “Tôi nói với ông nhé: - Thứ nhất: Đừng bao giờ tuyệt vọng và hụt hẫng trước sự thành công của người khác. Mỗi người đều có một giá trị không ai sánh bằng. - Thứ hai: Ông và rất nhiều người mắc một sai lầm rất lớn đó là luôn nghĩ: “Người này, người kia chả học hành gì mà vẫn thành công”. Tôi chưa thấy trên đời này có một ai thành công dù là một chút mà không học cả, trái lại họ còn học rất rất nhiều. Nếu ông nói họ chả có bằng cấp nào mà vẫn thành công thì tôi còn tạm đồng ý. Để tôi nói ông nghe 1 sự thật: 8 năm qua số sách mà tôi đọc gấp 10 lần những cuốn sách mà ông biết. Số tiền học phí tôi trả gấp 10 lần số tiền ông trả để có tấm bằng Đại học. Những khó khăn, áp lực tôi phải vượt qua gấp 100 lần những gì mà ông đã trải qua. Những năm mới ra trường, tôi không biết thế nào là cafe, nhậu nhẹt, karaoke hay những thú vui tương tự. Không phải tôi không thích đâu, mà khi đó tôi phải xoay sở vật lộn với công việc để kiếm từng đồng trang trải cuộc sống. Tôi đoán ông chưa trải qua cảm giác ba tháng liền ăn mỳ tôm, dắt xe đi bộ 20 km trong đêm vì không có tiền đổ xăng đúng không? Cuộc sống của tôi hôm nay là kết quả của những gì tôi đã lựa chọn, suy nghĩ, hành động trong suốt 8 năm qua. Và cuộc sống của ông 8 năm sau sẽ là kết quả của những gì ông lựa chọn suy nghĩ, hành động bắt đầu từ ngày hôm nay. Cho dù tôi hay ông có là ai đi chăng nữa chúng ta mãi là những người bạn. Tôi không thể giúp ông về tiền bạc những tôi có thể giúp ông định hướng, tôi không cho ông sự cam kết nhưng tôi sẽ cho ông niềm tin. Vậy nhé. Tiền cà phê hôm nay ông trả nhé!” Một câu chuyện hay và rất ấn tượng mà Lan vẫn mãi tâm đắc đến tận bây giờ! Hi vọng rằng bạn đọc xong sẽ có những suy ngẫm cho riêng mình. Và bây giờ ta bàn đến vấn đề TỰ HỌC, và BỊ HỌC??? Sinh viên hiện nay, đang TỰ HỌC hay BỊ HỌC??? Bước vào cánh cổng đại học, hẳn là không ít lần ta nghe được những câu, như kiểu: " Trường ĐH chỉ là 1 cái nôi giúp nuôi dưỡng cho các em tinh thần tự học, và thầy cô chỉ là những người hướng dẫn. Các em phải nuôi dưỡng tinh thần tự học, tự tìm hiểu và sáng tạo, thì mới mong thành đạt trong ngành nghề này" QUÁ CHUẨN luôn đúng không ạ? Lan dám khẳng định đây là 1 tư tưởng rất đúng đắn của bộ giáo dục. Bởi chỉ có TỰ HỌC mới đem người ta đến sự đam mê thực sự, tự tìm tòi nghiên cứu và phát triển. Người TỰ HỌC sẽ có thể dành hàng giờ trong thư viện nghiền ngẫm về 1 vấn đề nào đó. Sinh viên Y đam mê với ngành, sẽ có thể dành hàng tháng nghiên cứu về 1 loại bệnh, hay 1 loại thuốc chữa được bệnh đó. Học môn giải phẫu là tìm tòi hết cả trên thư viện, youtube, tài liệu nước ngoài. Lan có 1 chị bạn học khoa Triết của HV Báo chí, chị có ước mơ làm giảng viên có khác, ngồi cả ngày đọc những tài liệu triết học, rồi tìm tòi thêm trên mạng, các trang báo, rồi chị còn thi Olympic Triết học nữa. Trong khi môn này thực sự là 1 môn chán ngắt với nhiều người. Do đâu??? Là do họ có đam mê, họ yêu thích nên họ có tình thần tự học hỏi. Đừng hỏi tại sao có những người dành hết công trình nghiên cứu này đến công trình nghiên cứu khác nữa nhé? Họ đọc cả trăm quyển sách về vấn đề đó rồi, họ cày nát những trang sách đó rồi. Đừng hỏi tại sao có những doanh nhân họ thành đạt như vậy nữa nhé? Họ bằng tuổi mình? Họ đã đọc cả trăm cuốn sách về kinh doanh, quản trị, họ đã trả mồ hôi và học phí gấp nhiều lần để đạt được kết quả đó. Họ yêu thích việc đó, họ yêu thích những khó khăn và thử thách. LỬA THỬ VÀNG GIAN NAN THỬ SỨC!! Lan ngưỡng mộ những người có tinh thần tự học hỏi, tự phát triển. Chỉ có tự học, tự tìm tòi mới giỏi lên được. Nhìn lại mặt xấu của xã hội, ta dễ dàng nhận ra đa số những người BỊ HỌC thì họ chỉ "học cho qua", không hề có ham thích tự tìm tòi học hỏi, học vì điểm, vì qua môn, vì tấm bằng đại học. Và rất rất nhiều sinh viên đang ở trong tình trạng này. OMG??? Nỗ lực nhàng nhàng vì 1 tấm bằng nhàng nhàng ư? Giá trị chỉ được định giá trên 1 tờ giấy tốt nghiệp có ghi tên bạn thôi à? Học cho qua để lấy tấm bằng ư? Quên m** chuyện đó đi. Hãy giữ cho mình 1 tình yêu, 1 tinh thần tự học, ham mê và tìm tòi học hỏi, về 1 lĩnh vực bạn thực sự yêu thích, bạn sẽ giỏi lên trông thấy. Còn nếu không có được tình yêu đó, chưa tìm thấy tình yêu thật sự của mình, hãy tìm nó. Đừng học 1 cái gì đó với tinh thần "làng nhàng", bạn sẽ chỉ mang lại những giá trị "làng nhàng" mà thôi. Đừng học vì bằng cấp, điểm số, vì bố mẹ, vì cuộc sống của người khác. Đừng bao giờ rơi và trạng thái BỊ HỌC. Lan dành 1 tiếng để viết bài viết này, vì Lan cảm thấy có trách nhiệm cần phải chia sẻ. Lan hi vọng bài viết của Lan sẽ đến được với nhiều người hơn. Cảm ơn bạn đã dành thời gian đọc hết bài viết của Lan! Chúc bạn tìm thấy tình yêu với việc học của riêng mình!