Chiều tối qua team chúng tôi mới chốt một chuyến công tác gấp, phải rời Hà Nội đi Thái Bình từ 3h30 sáng nay để ghi hình mùa vụ. Mọi dự báo thời tiết đều cho thấy rất có thể chỉ có một ngày nắng, không quay sẽ phải chờ đến mùa sau. Ngay trong buổi tối, dù ngược đường, một bạn nhân viên tình nguyện chuyển đồ đến chỗ tập kết để người đi sáng sớm hôm sau không vất vả. Một bạn ở cách xa nơi tập kết gần 20km, tôi ái ngại định đi muộn hơn cho bạn đỡ vất vả, bạn ấy khảng khái từ chối: 1-2h em cũng dậy được, cứ đi sớm chị ạ. Bác tài xế nói rõ to qua điện thoại: Em yên tâm, anh chưa bao giờ sai hẹn! Mới 3h sáng tài xế đã đến. 3h hơn trời đổ mưa. Hai bạn nhân viên đội mưa đến. Đối tác báo: Thái Bình mưa to từ 1h, lúa ngập trong nước rồi, đành phải hoãn thôi. Cả cái team toàn các bạn trẻ mà không ai cảm thấy bực mình oán trách lỡ việc như thường thấy ở các công tử đang tuổi ăn tuổi lớn. Đầu Hà Nội buồn vì lỡ cơ hội ghi những hình ảnh đẹp cho cả một mùa, nhưng còn buồn hơn vì đối tác ở đâù Thái Bình đang chịu nhiều thiệt hại. Nước lên nhấn chìm toàn bộ công sức cả một vụ mùa vất vả. Bà con nông dân xứ mình khổ thật, bát cơm bưng đến miệng còn bị ông trời cướp đi. Thế nhưng trong nỗi buồn tôi lại cảm nhận được thật nhiều năng lực tích cực. Đầu tiên là năng lượng tích cực đến từ đối tác của tôi. Ông nói, tuy mỗi năm một kiểu nhưng năm nào chẳng có thiên tai. Nghĩ cách giải quyết vấn đề thôi. Có những năm doanh nghiệp thua thiệt nhiều, mà ông vẫn tặng nông dân hàng trăm triệu để họ vực dậy sản xuất. Doanh nhân như ông sinh ra là để làm việc khó. Tôi nghĩ chắc mình khởi nghiệp mà năm nào cũng tổn thất như vậy thì chắc chừa không dám làm gì luôn. Nhưng bao nhiêu người ở trong khó khăn như ông vẫn chiến đấu. Tôi có thêm những tấm gương để học hỏi. Mà chẳng có gì có thể hữu ích hơn học hỏi cách người khác vượt qua thử thách. Thứ hai là năng lượng tích cực từ team của tôi. Chẳng phải tôi đang có một đội nhân viên đáng để mơ ước đấy sao? Các bạn trách nhiệm và nhiệt huyết trong từng việc nhỏ. Đêm khuya, sáng sớm, đường xa không ngại. Chúng tôi đã không sai khi chọn người đề cao nhất là thái độ. Các bạn ấy không đi làm thuê cho ai cả, mà tất cả đang cùng nhau khởi nghiệp ở một công ty nho nhỏ nhưng đầy ắp ước mơ. Niềm vui lại đến như nắng len lỏi qua hàng cây còn ướt mưa.