NỬA ĐỜI CÒN LẠI SẼ LỰA CHỌN SỐNG RA SAO ?

Thảo luận trong 'Bệnh Viện, Phòng Khám, Công Ty Dược Phẩm' bắt đầu bởi Dịch vụ SEO, 4/10/22.

  1. Dịch vụ SEO

    Dịch vụ SEO Active Member

    Nhiều người nói rằng tuổi thơ là quãng thời gian đẹp nhất, đáng sống nhất của đời người.
    Tôi có một tuổi thơ cũng thật Đẹp bên Bà Ngoại của tôi ở miền Bắc, bên cha mẹ của tôi ở miền Nam, bên anh chị của tôi khi lên thành phố học … Nhưng với tôi đó luôn chỉ là những ký ức Đẹp mà thôi
    Quãng thời gian mà tôi cảm thấy Tôi thực sự sống nhất là khi tôi biết Mình là Ai ? Mình đang sống một cuộc đời như thế nào ?
    Mình muốn đi một hành trình ra sao đến cuối đời và Tôi có Quyền Lựa Chọn được Sống như thế nào trong cuộc đời này .
    ...............
    Khi tôi vừa Đậu Đại Học là tôi cắt đi mái tóc dài của mình, nhằm khẳng định quyền tự quyết.
    Khi sinh nhật 22 tuổi là tôi thầm nhủ trong đầu, mọi quyết định từ nay dù đúng dù sai, dù thành công hay thất bại , tất cả tôi sẽ tự quyết định, tự chịu trách nhiệm.
    Khi qua 30 tuổi trong khó khăn tôi vẫn có niềm tin vào những lựa chọn của mình, dù ai nói gì đi chăng nữa.
    Và bây giờ qua 32 tuổi tôi cho mình cái quyền được Lựa Chọn Sống một cuộc đời mà mình mong muốn, bất kể người khác nghĩ ra sao, chỉ cần tôi thấy hạnh phúc, chỉ cần tôi không gây hại đến ai.
    ..............
    Tôi vẫn luôn chuẩn bị cho ngày mình ra đi mỗi năm, để dù chuyện gì xảy ra tôi cũng không cảm thấy hối tiếc
    Mẹ tôi nói rằng tôi Không Nghe Lời Mẹ thì sau này con cái tôi cũng Không Nghe Lời tôi
    Nhưng Mẹ đâu biết từ ngày tôi sinh con ra, tôi đã chuẩn bị cho ngày ấy từ rất lâu, khi con vừa lớn tôi đã chuẩn bị cho hành trình ấy rồi …
    Qua 18 tuổi, tôi chỉ mong nó tự lập,tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình, tự quyết mọi điều …
    Còn vợ chồng tôi chỉ lo an hưởng tuổi già, hạnh phúc bên nhau, vậy là đủ
    ............
    Nửa đời về sau tôi nguyện sẽ Trồng thật nhiều Hoa, hơn là nhổ Cỏ, bởi với tôi Cỏ cũng thật đáng sống, chỉ có điều tôi thích khu vườn nhiều Hoa, nên thay vì nhổ bớt cỏ tôi sẽ chăm Hoa, để cỏ tự động lui về đúng vị trí của mình
    Nửa đời về sau tôi chọn sống cho bản thân mình, sống thật vui vẻ và hạnh phúc, tôi sẽ không gặp những người làm tôi buồn bất kể thân hay sơ, không trách móc những người đã làm tôi tổn thương bởi thời gian là có hạn, tôi sẽ dùng thời gian đó để gặp gỡ những người yêu quý tôi, những người cho tôi những bài học hay, những người thực sự muốn tôi hạnh phúc.
    Tôi có niềm tin rằng khi tôi hạnh phúc mọi người cũng sẽ hạnh phúc, và tôi mới có thể mang hạnh phúc đến với mọi người
    Khi tôi được yêu thương tôi mới biết yêu thương người khác đúng cách.
    Nửa đời về sau tôi sẽ luôn hướng về ánh sáng, luôn hướng về sự tích cực, tươi vui, tập tin tưởng người khác nhiều hơn, tập sống tốt hơn, có ý nghĩa hơn …
    Bởi dù ở đâu ánh sáng và bóng tối luôn đan xen và nương tựa vào nhau.
    Nhưng hướng về ánh sáng sẽ giúp cuộc đời tôi tươi vui và tốt đẹp hơn... Còn bóng tối cứ để nó sau lưng làm nền cho ánh sáng
    Nửa đời về sau tôi sẽ hạn chế tối đa thời gian nói về cuộc đời của người khác, cuộc sống của người khác mà không có ý nghĩa gì tốt đẹp ... bởi tôi không bao giờ có thể hiểu chính xác họ là ai, họ như thế nào ...
    Tôi chỉ có thể hiểu cuộc đời của tôi, lựa chọn của tôi, hành trình của tôi mà thôi. Thời gian đó để học hỏi, để sửa mình, để răn mình sống tử tế thì tốt hơn
    .................
    Nửa đời về sau không còn muốn làm Thợ Săn nữa, muốn làm người Nông Dân, cứ gieo trồng những hạt giống tốt … bất kể nắng mưa, bất kể giông bão, bất kể người đời khen chê …
    Bởi cứ trồng đi rồi cây sẽ mọc, cứ gieo hạt tốt sẽ có một mảnh vườn đầy hoa trái …
    Lúc đó cuộc đời chắc sẽ Đẹp lắm
    ……………..
    Nửa Đời Về Sau Tôi Lựa Chọn Sống Hạnh Phúc
    Còn Bạn, Bạn Đã Có Lựa Chọn, Kế Hoạch Gì Cho Nửa Đời Về Sau Của Mình Chưa
    ……………..
    P/S.
    Có những đêm lạnh tôi rất nhớ Ba Mẹ của tôi, muốn qua thăm hỏi, vui vẻ trò chuyện, nhưng Bố thì lớn tuổi không còn nhận ra tôi, mẹ thì luôn buồn giận vì tôi không nghe lời.
    Rồi sau đó buồn cả tuần, buồn cả tháng, buồn cả một đời
    Tôi tự hỏi vậy thì gặp để làm gì ?
    Thà không gặp, giữ lại những ký ức đẹp chẳng phải sẽ tốt hơn sao.
    Thà mang tiếng Bất Hiếu mà vui vẻ, sống tốt còn hơn có Hiếu mà mệt mỏi, đau khổ, hủy diệt cả bản thân mình.
    Cả cuộc đời này đành mang tiếng bất hiếu vậy.
    Xin lỗi cha mẹ.
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng

Chia sẻ SEO tới mọi người