Như nhiều người đã biết, tôi khởi nghiệp cách đây 17 năm trước. Có những giai đoạn rơi xuống tận đáy của sự thất bại. Nhưng tôi phải cảm ơn những lúc mà mình ở trong tình cảnh thê thảm đó. Giai đoạn đó mới chính là cần thiết cho sự phát triển cá nhân. Chính trong giai đoạn phá sản, nợ nần chồng chất tôi đã tìm thấy tình yêu cho đời mình. Chính trong giai đoạn đó tôi mới phát hiện ra những thiên phú, thế mạnh của chính mình. Chính trong giai đoạn đó tôi mới thấu hiểu được việc học hỏi, sáng tạo là việc của cả 1 đời người chứ không phải là chuyện nỗ lực trong 1 giai đoạn để kiếm chác gì đó rồi thôi. Chính trong giai đoạn đó tôi mới biết phải làm thế nào để dung hòa niềm kiêu hãnh và sự khiêm tốn ở cảnh giới cao nhất. Chính trong giai đoạn đó tôi mới trải nghiệm được có những thứ thực sự quan trọng hơn vật chất và tiền. Chính trong giai đoạn đó tôi mới tìm ra tâm nguyện của mình trong kinh doanh. Chắc các bạn chẳng lạ gì câu nói: “HÃY CỨ KHÁT KHAO - HÃY MÃI DẠI KHỜ”. Nhiều người tôn thờ người phát ngôn câu nói đó đến mức cuồng tín nhưng lại KHÔNG LÀM THEO LỜI ông ấy nói. Họ không đủ trong sáng và có niềm tin vào cuộc sống cũng như không đủ niềm tin vào bản thân mình để sống theo lối đó. Họ chọn cách THÔNG MINH hơn! Thông minh hơn theo cách của họ có nghĩa là khôn ngoan hơn. Trong ngắn hạn có thể đạt được lợi lộc gì đó nhưng bức tranh toàn cảnh cuộc đời của những người THÔNG MINH này thì hẳn các bạn biết rồi, tôi khỏi phải vẽ ra nhỉ. Có rất nhiều bạn hỏi tôi làm thế nào để khởi nghiệp thành công. Tôi thực sự chẳng biết công thức bí mật nào cả! Tôi chọn con đường này và tôi sẽ cứ mãi đi trên con đường này dù thành công hay thất bại. Tôi chẳng quan tâm đâu. Tôi chọn khởi nghiệp không phải vì thành tích, không phải vì tôi muốn tích lũy vài triệu USD hay vài chục triệu rồi ăn sung mặc sướng, hưởng thụ. Tôi chọn khởi nghiệp bởi vì môi trường này là tốt nhất cho tôi để luôn phải tự học, luôn phải rèn luyện, thậm chí khổ luyện để trở thành ưu tú. Tôi chọn khởi nghiệp bởi vì tôi muốn tự tay xây dựng lối sống cho chính mình với sự phong phú và đầy cảm hứng. Và còn nữa! Tôi là một minh chứng cho việc bỏ học để tự kinh doanh. Tôi thi đậu đại học KHTN khoa CNTT và bỏ dở sau năm thứ nhất đại học để khởi nghiệp. Nhưng lạy trời, bạn đừng nhầm lẫn việc bỏ học ở trường với việc ngừng học. Có nhiều bạn tốt nghiệp với tấm bằng đỏ chói rồi sau nhiều năm tôi thấy trình độ của người đó ngày càng mai một chứ đừng nói phát triển thêm! Tôi khẳng định với bạn là 17 năm khởi nghiệp là 17 năm tôi liên tục học hỏi không ngừng để thay đổi, nâng cấp chính bản thân tôi. Bạn sẽ dễ dàng nhận ra tôi nghiêm túc với việc học hỏi đến mức độ nào thông qua cách tôi viết và thể hiện. Nhiều người có kinh nghiệm khuyên mọi người không nên khởi nghiệp theo phong trào rất dễ rơi vào thất bại, mất niềm tin vào việc đổi đời nhờ kinh doanh…Theo tôi nếu bạn khởi nghiệp theo phong trào thì tốt nhất đừng khởi nghiệp gì cả, bạn sẽ chắc chắn thất bại, hoặc nếu có thành công thì bạn cũng sẽ phải rất khổ với cái sự thành công của bạn. Thành công về tài chính hay vật chất nó chẳng giải quyết được gì ngoài tác dụng làm cho bạn cảm thấy dễ chịu, thoải mái trong chốc lát, thế thôi. Thằng bạn khởi nghiệp may quá kiếm được vài tỉ rồi mình cũng phải kiếm cho bằng rồi hơn nó. Cuộc đua về vật chất và tiền bạc nó đã làm cho thế giới này xấu xí đến tệ hại. Nó có thể khiến cho người ta bất chấp tất cả chỉ để tiến lên phía trước. Khởi nghiệp, xây dựng cơ đồ theo lối đó có gì đó sai sai nhỉ? Khởi nghiệp phải là xuất phát từ bên trong bạn. Tôi khởi nghiệp không phải vì sự rủ rê của ai đó, bởi vì 17 năm trước thì có ai mà rủ rê. Đó là một quá trình phân tích các ưu tiên của bản thân. Đó là sự thay đổi nhận thức thật sự. Mặc dù có thể còn rất DẠI KHỜ nhưng nó là tiếng gọi thúc giục từ sâu thẳm. Thậm chí đó là tầm nhìn rất xa cho cả dòng họ của mình, cho thế hệ sau của mình. Bạn nghĩ gì khi trở thành người dẫn đường cho cả 1 dòng họ tiến đến sự ưu tú thật sự? Bạn nghĩ gì khi trở thành người truyền cảm hứng cho cả một cộng đồng tiến đến sự ưu tú? 17 năm trước tôi khởi nghiệp, em gái tôi lúc đó mới có 13 tuổi, nó viết thư bảo sao anh lại làm cái điều khiến cha mẹ buồn? Bỏ học đại học để kinh doanh lúc đó thì không những làm cho cha mẹ buồn đâu, đó là cơn địa chấn trong dòng họ. Tôi không trả lời thư mà cứ kiên trì con đường của tôi. 10 năm sau, tốt nghiệp đại học xong nó cất tấm bằng đại học vào tủ, không đi làm thuê 1 ngày nào, tự khởi nghiệp kinh doanh cho đến bây giờ! Nếu bạn đến với khởi nghiệp với sự sâu sắc, tôi cam đoan bạn sẽ không hỏi làm thế nào để thành công. Bạn đủ nội lực để xả thân vì quá trình đó. Bạn thừa sức để quật ngã thất bại. Bạn sẽ chắc chắn thành công. Bởi vì bạn không ngừng tiến đến với sự ưu tú, người ưu tú không thể thất bại. Đó là quy luật của toàn thể vũ trụ này. Tôi tin vào sức mạnh của ước mơ, còn bạn? Link bài viết: KHỞI NGHIỆP CHỈ DÀNH CHO NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH ƯU TÚ