KHI "THỰC SỰ GIỎI" SẼ CÓ "GIÁ TRỊ THỰC"

Thảo luận trong 'Quản trị - Khởi nghiệp' bắt đầu bởi Khởi Nghiệp, 21/7/17.

  1. Giá trị thực ở đây chính là quyền lực, tài sản, danh tiếng, cảm xúc, thời gian ...

    Ngày xửa ngày xưa.. xưa lắm rồi... ngày còn đi cày thuê với cái mác quản lý. Dưới tôi có vài quản lý cấp dưới nữa.. Ngày đó kinh nghiệm còn non nớt nên cứ thấy đồng chí nào quần quật cả ngày với công việc là khoái lắm rồi nhận ngay. Đến khi hàng hoá sản xuất ra bị lỗi hàng loạt, rủi ro phát sinh liên tục, tai nạn lao động xảy ra thường xuyên tôi mới nhận ra rằng làm chăm chỉ và làm thông minh là hai khái niệm khác nhau hoàn toàn, không phải ai cần cù thời gian đầu cũng sẽ làm việc thực sự tốt. Nó như một điều kiện cần chứ chưa hề đủ.

    Từ đó rút ra được bài học sương máu khi lựa chọn nhân lực tầm cao, bạn đồng hành cùng làm việc lớn. Nhìn nhận không chỉ bằng thái độ làm việc, mà còn phải nhìn vào năng lực thực sự.. và đương nhiên năng lực thực sự ấy phải thể hiện ở kết quả làm việc.

    Bạn có thể thấy nhân viên cấp cao hoặc đối tác của mình làm việc rất chăm chỉ, hỳ hục từ sáng đến chiều nhưng kết quả luôn không đạt so với kế hoạch đề ra thì hãy cứ động viên, nhẹ nhàng nhắc nhở, đào tạo và tạo điều kiện hết mức để họ cải tiến. Tuy nhiên nếu hỗ trợ, đào tạo, tạo điều kiện 5..7..10 lần mà kết quả sau đó vẫn không đạt thì chỉ có 1 cách duy nhất là TRẢM TƯỚNG.

    Chúng ta là doanh nhân thời đại mới, chúng ta không còn thời gian để lấy lòng nhau, không còn thời gian để dùng Đắc Nhân Tâm với nhau nữa rồi. Chúng ta chỉ có 1 lựa chọn duy nhất: Tìm đúng con đường.. sau đó phải hoả tốc mà tiến lên thôi, phải tận dụng mọi nguồn lực mình có để tiến lên thôi.

    Cho đến hôm nay, khi chiêu mộ nhân tài để làm những dự án lớn tôi đều quan sát cực kỳ kỹ, từ giường chiếu nơi họ nằm... cách họ quản lý thời gian và tiền bạc.. cách họ xử lý những rắc rối... phong thái của họ.. cách họ đối xử với môi trường..vv... Lúc đầu ai ai cũng có những biểu hiện vô cùng tích cực, nhưng những thời điểm xuất hiện những thử thách, rủi ro mới là liều thuốc thử hữu hiệu nhất. Xử lý tốt thì kết quả công việc sẽ tốt, xử lý kém thì hỏng việc. Và đương nhiên sẽ mời gọi những người vừa có thái độ tốt vừa có kỹ năng tốt rồi. Còn kiến thức thì là điều bắt buộc phải có.. không cần bàn cãi.

    Còn về quản trị tổng thể thì lại khác, tôi xin phép kể tiếp câu chuyện hơi dài quá trình thăng tiến của bản thân trong 1 tập đoàn hàng đầu thế giới. Tôi kể về tôi nhưng để bạn áp dụng đấy, làm được mới đủ thẩm quyền nói mà.. chứ cứ lôi sách ra nói trong khi chưa làm nổi thì nghe không thuyết phục lắm đâu.

    Tôi mất nhiều năm cặm cụi học như trâu, nhiều năm áp dụng và đạt kết quả rực rỡ.

    Mất tiếp nhiều ngày để viết lại những bài học đó để chia sẻ cho bạn... bạn chỉ mất 10p đọc nó, tốt nhất là bạn nên share về tường để lưu nó lại.

    Nhớ như in cái ngày đầu tiên chập chững bước chân vào công ty, choáng ngợp trước quy mô khổng lồ và hệ thống kinh doanh siêu chuyên nghiệp từ khâu sản xuất đến khâu bán hàng.

    Một thằng thanh niên mọt sách chẳng biết gì về kỹ thuật, được nhận vào làm ở vị trí nhân viên sản xuất (công ty khác gọi là công nhân ấy), vị trí thấp nhất, nói thô thiển mà thật thì là ở đáy của công ty.

    Bình thường một thằng cựu sinh viên xuất sắc mà về làm công nhân thì đầu tiên bản thân nó tự thấy xấu hổ, sau đó là bố mẹ nó cũng xấu hổ thay. Bạn bè nó có 10 thằng thì đến 8 thằng cười cợt nó. Nó sẽ không đủ mạnh mẽ để vượt qua những định kiến đó đâu. Nó sẽ bỏ đi làm công việc khác nghe sang hơn, như nhân viên ma két tinh, nhân viên sên, nhân viên kinh doanh nhà đất và biệt thự.

    Nhưng xin lỗi, tôi không phải thằng bình thường ấy. Không phải tôi vô tâm, cũng không phải 1 thằng vô lo vô nghĩ cho tương lai, càng không phải tôi vô cảm với sự dè bỉu của những người xung quanh.

    Mà chính vì 1 điều duy nhất :" Tôi xác định rõ 5 năm nữa mình sẽ là ai? Bây giờ phải làm gì để đạt được mục tiêu 5 năm ấy?" Và những gì tôi làm là đang đi đúng hướng nên con mãnh thú trong tôi đã chiến thắng mọi định kiến.

    Ở đây sẽ mang lại cho tôi nhiều thứ, mở mang vốn kiến thức, là nơi để tôi áp dụng được những điều tuyệt vời mà tôi dày công trau dồi trước đó. Sẽ thấm nhuần mô hình và cơ cấu quản lý tổ chức của tậo đoàn hàng đầu thế giới nó chuyên nghiệp thế nào. Đích đến của tôi là trở thành 1 nhà lãnh đạo (ai hỏi tôi cũng đều nói thế suốt 5 năm nay).

    Chuyện chưa dừng lại ở đó, ngày đầu bước vào xưởng sản xuất đứng trước hàng trăm chiếc máy CNC và hàng nghìn người ùn ùn làm tôi cảm thấy cơ hội cho mình mong manh quá, được giao vận hành 2 cái máy CNC mỗi cái giá hơn 1 tỷ, làm mà tay cứ run run sợ ấn nhầm nút mà máy nó hỏng hoặc nổ thì bỏ mẹ. Làm đêm mà không chút buồn ngủ vì quá tập trung và hồi hộp suýt vỡ tim khi máy phát ra tiếng kêu bất thường (mãi sau mới biết như thế chả vấn đề gì).

    Cặm cụi như một con ong chăm chỉ, ae cùng dây chuyền mỏi chân ngồi vạ vật hết nhưng cháu trai vẫn đếch dám ngồi vì sợ máy có vấn đề gì đếch kịp ấn nút dừng khẩn cấp thì toi. Và những giây phút đó chính là thời điểm mấy anh quản lý của cháu để ý đến cháu.

    3 hôm sau vẫn thấy cháu chăm chỉ và nhất là mặt mũi bảnh bao sáng sủa đầy nét thanh tú nên các anh cho cháu ra làm để hỗ trợ quản lý của mình, cháu không phải vận hành máy nữa.

    Vậy là đã áp dụng thành công bí quyết 1:
    Bạn nghĩ mình bình thường thì tâm can bạn sẽ cho phép bạn làm những việc của những người bình thường. CÒN BẠN NGHĨ MÌNH ƯU TÚ THÌ TÂM CAN SẼ THÚC DỤC BẠN LÀM NHỮNG VIỆC CỦA NHỮNG NGƯỜI ƯU TÚ.

    Từ đó được giao khá nhiều việc, mải miết làm đến khi xong cũng là lúc phải ra về, cảm thấy đi làm 12 tiếng nhanh như 2h ấy.

    Làm hoàn hảo đến mức quản lý của mình gần như không cần mó tay vào việc gì. Ae cứ thế mà quý mến nhau và thân mật hẳn lên.

    Bỗng nhiên 2 ngày sau bị sếp lớn gọi lên bổ nhiệm làm quản lý để quản lý khu vực khác trong cảm xúc vỡ òa sung sướng. Đương nhiên trước tiên là mình đc ae quản lý trực tiếp của mình đề bạt. Những ae mà cả đời này mình mang ơn và luôn khắc cốt ghi tâm cho đến lúc chết.

    Vậy là bài học số 2 đc áp dụng thành công: "Trước khi đạt được vị trí cao hơn thì trước đó bạn đã thể hiện rõ bạn xứng đáng với nó rồi". Nếu có 100 thằng cùng xứng đáng thì mình phải là thằng xứng đáng nhất.

    Còn cứ giữ quan điểm khi nào lên sẽ làm, khi nào cần sẽ học, khi nào đạt được vị trí này, được hưởng lương lãnh đạo thì mới làm việc này việc kia thì bạn mãi mãi chỉ là kẻ đi sau người khác mà thôi.

    Không ít người găm trong não mình quan điểm chết người: "biết là được rồi, giỏi cũng thế mà thôi". Mặc dù những thứ cần học cần làm đều là chuyên môn của họ. Họ cứ làm thong dong và hời hợt năm này qua năm khác và chứng kiến nhiều người khác cùng lĩnh vực đạt được đỉnh cao sự nghiệp.

    Giống như bạn làm nghề gốm xứ để kiếm tiền đủ ăn, làm ra cái bình sứ như người ta vẫn làm thì bạn làm lâu đến đâu cũng chỉ trở thành "người làm lâu năm" mà thôi.

    Còn người làm gốm sứ với tình yêu, làm giỏi hơn hẳn những người khác, chăm chút và tinh tế để tạo ra những kiệt tác thì họ được gọi là "nghệ nhân"

    Bạn hãy nâng tầm của mình lên để giải quyết được thật nhiều vấn đề xung quanh, hơn nữa phải là người giải quyết giỏi nhất. Để bất cứ khi nào có 1 nơi cần đến người để giải quyết những vấn đề ấy thì họ sẽ nghĩ ngay đến bạn là sự lựa chọn sáng suốt nhất.

    Tôi có nhớ từng đọc đc 1 đoạn chia sẻ tương tự như sau:

    Hoá ra cuộc sống để thành đạt thì khó chứ muốn sống thoải mái thì chẳng hề khó vì:

    1. Một người đi tìm việc làm, đi trên hành lang thuận tay nhặt mấy tờ giấy rác dưới đất và bỏ vào thùng. Vị phụ trách tuyển người vô tình nhìn thấy, thế là anh được nhận vào làm việc. Hóa ra để được tưởng thưởng thật là đơn giản, chỉ cần tập tành thói quen tốt là được.

    2. Có một cậu bé tập việc trong tiệm sửa xe, một người khách đem đến chiếc xe đạp hư, cậu bé không những sửa xe, lại lau chùi xe đẹp như mới, bạn bè cười nhạo cậu đã làm một việc thừa. Hai ngày sau, khách đến lấy xe đạp, liền đón cậu về làm việc trong hãng của ông ta. Hóa ra để thành công cũng đơn giản, Hãy chứng tỏ mình thích làm nhiều hơn điều phải làm.

    3. Một đứa bé nói với mẹ: “Mẹ, hôm nay mẹ rất đẹp.”
    Bà mẹ hỏi: “Tại sao?”
    Bé trả lời: “Bởi vì hôm nay mẹ không nổi giận.”
    Hóa ra sắc đẹp trong mắt người khác cũng đơn giản, chỉ cần không nổi giận là được.

    4. Có ông chủ bắt con trai làm việc vất vả ngoài đồng.
    Bạn bè nói với ông ta: “Ông không cần phải bắt con trai khó nhọc như thế, giống cây này tự nhiên cũng phát triển.” Ông chủ nói: “Tôi dạy dỗ con cái chứ đâu phải tôi chăm cây công nghiệp.”
    Hóa ra răn dạy con cái rất đơn giản, để chúng nó chịu khổ chút xíu là có thể được.

    Quá đỗi đơn giản phải không bạn. Tuy nhiên để đi thật xa, thành công rực rỡ thì chưa thể dừng lại ở những điều bình thường ấy được, bạn phải tiếp tục trau dồi để giỏi hơn.. giỏi hơn nữa.. thậm chí bạn phải GIỎI NHẤT.

    CHAP3: bạn thử tưởng tượng một thằng vừa vào công ty làm được 5 ngày mà được đứng lên quản lý những lão làng công tác 3 4 năm.. thậm chí có ng làm 6 năm rồi thì sẽ khó khăn như thế nào rồi đấy.

    Trước tiên phải đối mặt với sự không hợp tác từ nhân viên, những cử chỉ và thái độ tiêu cực ra mặt luôn.

    Bạn hiểu cảm giác mà họp với gần 2 chục người nhưng tất cả đều ngoảnh mặt nhìn đi chỗ khác chứ? Nếu đến đây mà không đủ mạnh mẽ, không có tinh thần thép, không đủ tầm quản trị thì chính bạn sẽ giơ tay rút lui mà thôi.

    Trước tiên bạn cần hiểu diễn biến của mọi mối quan hệ:

    1. Hình thành mối quan hệ
    2. Tôn trọng nhau
    3. Bất đồng
    4. Mâu thuẫn đỉnh điểm
    5. Ổn định trở lại.
    6. Phát triển theo tầm quản trị của người dẫn dắt.

    Từ quan hệ lứa đôi cho đến quan hệ nơi công sở, nắm được quy luật này bạn sẽ biết mối quan hệ của mình đang ở giai đoạn nào, và nhiệm vụ của bạn là nhanh chóng tiến tới giai đoạn 5 + 6, giai đoạn 3 + 4 cần được rút ngắn tối đa, rút ngắn ở đây không phải nhắm mắt cho qua mà là nhanh chóng giải quyết mâu thuẫn một cách thông minh nhất để giữ được hòa khí cho cả đôi bên.

    Cổ nhân có câu "nói phải củ cải cũng nghe", quả không sai, mọi thứ dần trở nên dễ dàng với tôi mỗi khi triển khai công việc vì khi đủ kiến thức để "thuyết phục" người khác làm theo yêu cầu được giao phó.

    Mọi người không nghe theo bạn do:

    1. Họ không hiểu vì sao phải làm như thế, bạn đừng nghĩ cái gì trong đầu bạn có thì người khác cũng biết nhé.

    Ví dụ bạn nhận được yêu cầu là nhân viên ở khu vực bạn quản lý từ giờ phải đeo khẩu trang loại mới dày hơn khi làm việc. Bạn cứ răm rắp yêu cầu nhân viên làm nhưng nhiều ng sẽ không làm hoặc làm đối phó mà thôi.

    Vì họ không hiểu vì sao phải đeo loại mới này, vừa dày vừa khó thở hơn, tác dụng của loại mới này có khác gì loại cũ không?

    Và để mọi ng tuân thủ quy định thì bạn phải cung cấp đủ cho ho thông tin theo các tiêu chí sau:

    1. Phương thức cũ đang gặp vấn đề gì?
    2. Vấn đề ấy ảnh hưởng gì đến chính họ và ảnh hưởng gì đến tổ chức?
    3. Tham khảo ý kiến mọi ng xem có giải phát nào đề xuất không?
    4. Đặc tính của phương thức mới mà bạn hoặc bên phụ trách đưa ra ưu việt ở điểm nào?
    4. Tuân thủ phương thức mới sẽ giúp cá nhân đó và tổ chức đạt được điều gì?
    5. Quy ước rõ ràng nếu không tuân thủ phương thức mới thì sẽ kỷ luật như thế nào?

    Khi mọi người đều thấm nhuần và làm vì chính họ, làm vì tổ chức của họ.. thì sẽ thực sự chủ động trong mọi việc.

    Triển khai rõ ràng như thế thì tin chắc bạn sẽ khá thành công trong việc quản trị, từ quản trị gia đình cho đến quản trị cơ quan tổ chức đấy.

    Rồi ngày tháng cứ thế trôi đi, miệt mài làm và chẳng so đo công việc nặng nhẹ với bất cứ ai. Việc gì cứ trong tầm tay có thể làm được là làm thôi chứ chẳng mảy may hơn thua với ai cả.

    Nhiều người cứ làm và khi được giao thêm công việc đều phàn nàn đủ điều, nào là không phải việc của tôi, tôi không đủ thời gian làm thêm những việc ấy, trách nhiệm của tôi là làm việc khác chứ không phải việc này..

    Từ đó mà những người nhiệt huyết có cơ hội làm thủ lĩnh, họ vượt qua hàng trăm người khác có tố chất nhưbg chẳng bao giờ chịu hành động.

    Tôi sống và làm việc với khẩu quyết "hãy bóc lột tôi đi", khi được giao rất nhiều việc thì bạn sẽ tự nảy ra những ý tưởng để hệ thống hóa nhưng công việc được giao, được tiếp cận và trau dồi những kiến thức mới. Giống như việc bạn được giao cho một cái máy bơm, một bộ ống nước, 1 quận dây điện, việc của bạn là kiểm tra lại tất cả rồi học cách ghép ông nước vào máy bơm, học cách nối dây điện vào máy bơm, học cách cắm điện vào ổ và cứ thế nước được hút từ dưới hồ lên để tưới đi khắp.

    Từ đó bạn học được thêm nhiều kỹ năng, tầm tư duy của bạn được nâng cao, giá trị bản thân bạn được nâng tầm. Rồi sau này với những trải nghiệm đó đi đâu bạn cũng tha hồ mà vùng vẫy biển khơi.

    Ngày đó, đi làm 12h về nhà lại cặm cụi đọc sách, trên đường đi làm thì nghe audio book, 1 ngày chỉ ngủ khoảng 5 - 6 tiếng, phụ huynh thấy thế đâm lo và nấu đủ các món ngon tẩm bổ cho mình.

    Nghe đến đây thì bạn thừa hiểu vì sao 1 thằng trẻ tuổi như mình lại có vốn kiến thức khổng lồ rồi chứ!

    Hầu hết mọi người không áp dụng bí quyết "tập trung tối đa thời gian và nguồn lực của mình vào 1 khía cạnh nào đó thì lập tức khía cạnh đó sẽ nổi trội hẳn lên" Và muốn đuổi kịp người khác, vượt qua người khác trong cùng lĩnh vực thì bạn chỉ có cách tập trung nhiều thời gian và công sức hơn họ, không để lãng phí 1 giây nào.

    Ngày đó, ngoài thời gian 12h ở công ty và 6h ngủ thì thời gian còn lại tôi chỉ chìm đắm trong sách vở, tài liệu và video bài giảng online về chủ đề chính là phát triển bản thân, kỹ năng mềm, quản trị & lãnh đạo. Tôi chiêm nghiệm nhiều đến mức đọc những quyển sách tiếp theo cùng thể loại, xem video cùng lĩnh vực đều thấy sự lặp lại của kiến thức. Sau đó tôi chuyển sang đọc tiếp về kinh doanh & bán hàng và nhiều lĩnh vực khác nữa.

    Nhiều lần ngồi trên xe bus mở ebook ra đọc mà cái đứa bên cạnh thấy thế liền thở dài kiểu cười đểu trong bụng ấy. Nhưng mình cũng đếch rảnh để quan tâm.

    Học thì tận dụng từng giây để học, còn làm thì làm hết mình, coi mọi việc của công ty trong tầm tay mình thì đều là việc của mình. Đến sớm hơn người khác rồi về muộn hơn họ. Cho dù nhiều đồng nghiệp rỉ tai nhau "cố làm gì... ae mình lên cấp như thế này là không lên được nữa đâu, muốn lên cũng phải 5 năm nữa... nên cứ làm bình thường thôi là đủ rồi"

    Và cho đến hôm nay theo quan sát của tôi thì hầu hết những người từng nói câu ấy với tôi đều không còn có mặt ở đội ngũ quản lý nữa.

    Một môi trường cạnh tranh khốc liệt với tính sàng lọc cực cao, bạn giống như 1 con thuyền bơi ngược dòng, nếu bạn đứng yên không chèo thuyền thì dòng nước sẽ đẩy bạn lùi ra xa.

    Trong mọi môi trường, nếu muốn thành công bạn chỉ có 1 cách duy nhất là phải tiến lên, hơn nữa phải là người tiến nhanh nhất. Hãy cài cho mình 4 chữ "hướng tới đỉnh cao" thì tự bạn sẽ biết cần phải làm gì, có cần làm nhiều nhất? Làm giỏi nhất? Hy sinh nhiều nhất? Đương nhiên mối quan hệ tốt đẹp với đồng nghiệp vẫn là yếu tố không thể thiếu để mọi người luôn ủng hộ mọi bước đi của bạn.

    Học được điều gì là mình áp dụng ngay vào bản thân và công việc. Thời gian cứ thế trôi đi cho đến 1 ngày.

    Nghe tin có chỉ tiêu thi tuyển vị trí quản lý cấp cao hơn. Đương nhiên mình không bỏ qua cơ hội này. Liền điện thoại ngay cho anh phụ trách tuyển vị trí đó.

    Chỉ tiêu cần duy nhất 1 người thôi, và mình biết hàng trăm người có lợi thế hơn mình về học vị, không ít người ứng tuyển. Mức độ cạnh tranh cực kỳ cao, và mình chắc chắn là thằng có hồ sơ sơ xài nhất.

    Nhưng vẫn tự tin với những gì mình đóng góp từ trước, vốn kiến thức về quản trị chẳng thua kém ai, mình vẫn quyết ứng tuyển.

    Trước hôm phỏng vấn mình sưu tầm được bộ tài liêu dài hơn 10 trang về quản trị công nghiệp. Mình đọc ngấu nghiến nó không dưới 7 lần. Thấm nhuần từng câu chữ, đọc xuyên màn đêm luôn.

    Và động lực để mình quyết tâm là "nếu mình xuất sắc được chọn thì sẽ tiết kiệm được hơn 5 năm nỗ lực, lịch sử công ty cũng chưa từng có ai thăng tiến nhanh như thế"

    Cái gì cũng có giá của nó bạn ạ, mình dồn toàn lực để chuẩn bị từng chi tiết cho buổi phỏng vấn. Kết quả là nó diễn ra dễ dàng và thuận lợi hơn mình tưởng, mình được chọn và làm kinh ngạc đồng nghiệp, bạn bè và những ae vào cùng thời với mình.

    Mọi thứ đều có thể đến với bạn khi bạn xứng đáng với nó.

    Những đóng góp và sự nhiệt huyết trước đó, kết hợp với buổi phỏng vấn mà tôi thấy quá thuận lợi (đương nhiên với ng khác thì khá khó khăn). Đã đưa tôi được đứng trong hàng ngũ tối cao, là ng trẻ nhất, thâm niên ít nhất trong đội ngũ ấy. Tờ giấy thông báo kết quả được dán ở khắp nơi, mình nhìn chính ảnh của mình trong tờ thông báo rồi chỉ biết thầm trách mình "đẹp trai cũng là 1 lợi thế".

    Bài học tiếo theo tôi áp dụng thành công đó là gì? - Chính là cài đặt tư duy "Hướng tới đỉnh cao" (về sau khi gặp thầy Nguyễn Minh Ngọc, anh đã giúp tôi hoàn thiện khẩu quyết ấy thành "phải là số 1") . Bạn cũng hoàn toàn áp dụng bài học này để đạt đến đỉnh cao trong bất cứ tổ chức nào, hãy xem cái vị trí đỉnh cao bạn mơ ước ấy cần trang bị những gì rồi hỏa tốc mà trang bị nó.

    Cho đến hôm nay khi chạy những dự án riêng tiền tỷ như BeeLove - Lãnh Địa Tình Nhân - tôi thấy không quá lo ngại (đương nhiên tôi vẫn luôn tự dặn rằng mình là kẻ dưới cơ, khi đối thủ ngủ mình vẫn cảnh giác, đối thủ chơi mình vẫn tập trung).

    Khi tư duy, kiến thức và trải nghiệm của bạn ở tầm cực cao thì những giá trị bạn nhận được sẽ không hề ít.

    Hãy nâng tầm bản thân lên, hãy sống làm sao để lịch sử phải ghi nhớ tên bạn.

    Chuyện chưa dừng lại ở đó, còn khá dài, lần sau tôi kể tiếp.

    Nếu bạn rút ra được nhiều bài học từ câu chuyện này và mong muốn đọc phần tiếp theo nữa thì hãy cmt và giúp tôi chia sẻ nó đi thật xa nhé.

    Còn trong ảnh đây là bạn Lã Thị Bích CEO của công ty mỹ phẩm PRINCESSWHITE đình đám. Cánh đàn ông phải dè chừng [​IMG]=)) trong đó có mềnh.

    Nguyễn Đình Trưởng - Vô Danh.
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng

Chia sẻ SEO tới mọi người