Từ các nhân vật trong Tam quốc, bạn có bao nhiêu phương cách khởi nghiệp và lập nghiệp? 1. Lưu Bị: khởi nghiệp từ số 0 - nhân vật điển hình có học hành bài bản, hơi "nghèo", chỉ có chút "hoàng thân quốc thích" làm "vốn" nhưng xa lơ xa lắc cũng chi bằng "tay không bắt giặc". Lưu Bị tự thu phục, xây dựng team khởi nghiệp. Con đường này về đích hơi chậm, nhưng team đoàn kết, ít xáo trộn, tập trung chuyên môn và làm vì..đam mê. 2. Tào Tháo: khởi nghiệp bằng chiến lược "đứng trên vai người khổng lồ", lấy danh của vua để tạo lập "thị trường riêng". Nhân vật này vừa giỏi văn vừa giỏi võ, một mình vừa xây chiến lược vừa chiến đấu. Chiến lược này đi nhanh đến đích hơn nhưng đòi hỏi người khởi nghiệp "tinh thông binh pháp", phải luôn hiểu rõ và giữ cho bằng được "lợi thế cạnh tranh" 3. Tư Mã Ý: Làm thuê tích luỹ đủ rồi khởi nghiệp. Làm thuê cả đời, giỏi quá cũng bị ganh ghét, nghi ngờ, không bao giờ được làm theo ý mình. Thôi thì làm thuê chi bằng khởi nghiệp. Sau này dòng họ Tư Mã là dòng họ thống nhất Tam quốc. Muốn học theo phương thức này thì phụ thuộc khá nhiều vào "thời cơ chín muồi" cả về yếu tố bên trong lẫn bên ngoài. Cứ "mài gươm" có ngày dụng đến. 4. Khổng Minh: nhân vật điển hình của người làm thuê chuyên nghiệp. Chuyên nghiệp từ tư duy đến cách làm việc. Đến cuối đời vẫn làm thuê. Người đời vẫn trọng thị và ngưỡng mộ (thậm chí tôn vinh trí tuệ hơn cả Lưu Bị) nhưng bản thân chưa từng có "ngai vàng" riêng. Con đường tương đối bằng phẳng (tương đối thôi chứ không phải êm đềm gì đâu), điều khó nhất là giữ được bản thân "vượt qua cám dỗ" 5. Tôn Quyền: cha truyền con nối. Ông kế vị cha Tôn Kiên và anh Tôn Sách, trở thành vị quân chủ đầu tiên của nước Ngô. Cách này thì người khởi nghiệp cần có tầm nhìn xa và thay đổi trước khi quá muộn. Thực tế là Tôn Quyền giữ vị trí quá lâu và sau đời ông thì nước Ngô không còn giữ được hưng thịnh. Bài viết chỉ là một góc nhìn mang tính chất vui vui đầu tuần, giang hồ, cao thủ đừng "chém"! Chúc mọi người một tuần năng lượng và nhiều niềm vui!