Có một học trò thường hay hỏi thầy mình rằng: – Thưa thầy, giá trị của cuộc sống là gì ạ? Một hôm, người thầy lấy một hòn đá trao cho người học trò này và căn dặn: – Con đem hòn đá này ra chợ nhưng không được bán nó đi, chỉ cần để ý xem người ta trả giá bao nhiêu. – Tại sao lại phải làm vậy thưa thầy? – Người học trò thắc mắc Người thầy mỉm cười và đáp: Nếu con muốn biết giá trị cuộc sống là gì thì hãy làm như ta bảo. Vâng lời thầy, người học trò mang hòn đá ra chợ bán. Mọi người không hiểu tại sao anh lại bán một hòn đá xấu xí như vậy. Ngồi cả ngày, một người bán rong thương tình đã đến hỏi và trả giá hòn đá 1 đồng. Người học trò nhớ lời thầy dặn: dù bất kỳ ai hỏi mua cũng không được bán. Chú mang hòn đá về và than thở: – Hòn đá xấu xí này chẳng ai thèm mua. Cũng may có người hỏi mua với giá 1 đồng thầy ạ. Người thầy mỉm cười và nói: – Tốt lắm, ngày mai con hãy mang hòn đá vào tiệm vàng và bán cho chủ tiệm, nhớ là dù chủ cửa hàng vàng có mua thì cũng không được bán. Hôm sau, người học trò lại mang ra chỗ bán vàng. Và thật bất ngờ, chủ tiệm đã trả giá hòn đá là 500 đồng. Rất bất ngờ vì hòn đá từ chỗ không ai mua giờ lại có giá cao, nhớ lời thầy dặn, anh vẫn không bán và mang hòn đá về. Chú háo hức hỏi tại sao lại như vậy. Sư phụ cười và nói: – Ngày mai con hãy đem nó đến chỗ bán đồ cổ. Nhưng tuyệt đối đừng bán nó, chỉ hỏi giá mà thôi. Hôm sau, người học trò làm theo lời thầy dặn, sau một hồi xem xét thì anh vô cùng ngạc nhiên khi chủ hiệu trả giá hòn đá là cả gia sản hiện có. Anh vẫn nhất quyết không bán và vội về kể lại với thầy. Lúc này người thầy mới chậm rãi nói: Hòn đá thực chất chính là một món đồ cổ quý giá, đáng cả một gia tài! Và giá trị cuộc sống cũng giống như hòn đá kia, có người hiểu và có người không hiểu. Với người không hiểu và không thể cảm nhận thì giá trị cuộc sống chẳng đáng 1 xu, còn với người hiểu thì nó đáng giá cả một gia tài. Hòn đá vẫn vậy, cuộc sống vẫn thế, điều duy nhất tạo nên sự khác biệt là sự hiểu biết của con và cách con nhìn nhận cuộc sống." Câu chuyện trên cho Bạn cảm nghĩ gì? Tôi xin viết lại đoạn kết một chút sau khi gửi tới Bạn 2 trong số những chia sẻ rất sâu sắc mà tôi có dịp được đọc. "Cảm ơn anh. Hôm nọ lần đầu tiên em được tham gia event anh Long nói chuyện vì em ở Hà Nội nên ít sự kiện của Group hơn trong SG. Quá nhiều điều sâu sắc để học của một bậc đàn anh. Buổi đó thu phí nhiều triệu em cũng tham gia chứ không nói đến miễn phí. Cảm ơn anh nhiều ạ." "Tôi đã bay vòng hơn 2,000 km để tham gia hội thảo Kế hoạch kinh doanh - Kế hoạch bán hàng tại Huế ngày 1/12 vừa rồi. Tôi sẽ tiếp tục bay ra HN để tham dự lần 2 với cùng chủ đề. Tôi không đi một mình mà còn kéo theo 5 cộng sự đi cùng. Bạn nào đọc comment này của tôi mà đăng ký "tham gia" tôi tin bạn sẽ cám ơn tôi sau khi tham dự hội thảo, chắc chắn thế!" Giá trị các buổi chia sẻ của Group PTDNV cũng giống như hòn đá kia, có người hiểu và có người không hiểu. Với người không hiểu và luôn hoài nghi thì giá trị đó chẳng đáng 1 xu, còn với người hiểu thì nó đáng giá cả một gia tài! Mọi thứ vẫn vậy (Group vẫn luôn chia sẻ; Thành viên tích cực vẫn lan tỏa, truyền thông) điều duy nhất tạo nên sự khác biệt là sự hiểu biết của Bạn, cách Bạn nhìn nhận và hành động! Sao không đến (tham gia tích cực) một lần để tin?