Đáng lý ra, những chuyện này mình nên nói thẳng, nhưng nhiều người quá nói từng người thì mất thời gian - Thời điểm đứa bạn thân của mình mất, bạn biết nhưng tuyệt đối không 1 lời hỏi thăm an ủi, thậm chí đến việc đi chơi với mình bạn cũng nói dối bạn gái của bạn rằng bạn đi 1 mình. Vì sợ bạn gái bạn ghen??? Mình cũng không tò mò về chuyện yêu đương của các bạn. Thế nên, đến lúc 2 bạn chia tay mình càng không quan tâm. Trước giờ mình không 1 câu hỏi thăm tình hình yêu đương của bạn, vậy tại sao bây giờ bạn lôi mình ra để kể lể than khóc??? có yêu có chịu 1 chút đi, ngay từ đầu đôi bạn đã không thành thật với nhau từ khoảng bạn bè rồi kia mà. - mấy hôm nay hay nhận được tin nhắn nhờ vả, ok đối với những người bạn mà mình có sau năm 18 tuổi thì mình hơi ít nói nhưng mở miệng nhờ thì mình sẽ giúp hết mình. Nhưng các bạn ạ, khi mình nhờ ai đó giúp, bất kể ai mình cũng đều cảm ơn. Dù có giúp được hay không, người ta cũng đã bỏ thời gian ra, đọc từng tin nhắn bạn trình bày hoàn cảnh rồi tìm cách giải quyết. Thế nên mình cảm ơn. Ủa vậy tại sao khi mình giúp cho bạn rồi, 1 câu cảm ơn cũng không có, thay vào đó là 1 chữ "đã xem"??? =)))))) bạn đấy, không phải 1 lần như vậy đâu. hơn 2 lần rồi. là mình so đo tính toán hay là bạn mất lịch sự rõ ràng đây??? Những người mình nhờ vả, lâu lâu có cơ hội gặp, biết người ta thích uống gì mình sẽ mua, không phải để lấy lòng mà để người ta cảm thấy không bị lợi dụng và dư thừa. thế nên, bạn đó, không có lần sau mình giúp nữa =)))) - hồi trước có khoảng thời gian mình bị stress khá nặng. Do công việc, học hành, gia đình, lúc đó đứa bạn thân hay tâm sự với mình cũng vừa mất. đến mức không còn ai tâm sự, mình mới nhắn tin, đại loại: "ê mày ơi tao buồn quá" "nay buồn vãi" các thứ các thứ. Thời điểm đó, nếu bạn có thể rep lại được câu kiểu như: "nay sao buồn?" "buồn vì abc xyz hả?" thì nó khác. đằng này, các bạn (nhiều bạn lắm không phải 1 bạn đâu =)))) ) bảo là: "mày mà cũng biết buồn hả?" "đù nay Diệu biết buồn luôn" "chết rồi buồn tình anh nào rồi" 'lại hết tiền chứ gì" bla bla. Chính bạn chứ không phải ai khác đẩy mình ra. Thế cho nên, dù bây giờ các bạn có thấy buồn quá, thì cũng nên thử bị như mình tí đi. Đừng có mở miệng ra kêu: D ơi t buồn rồi này, chở t đi chơi" "D ơi chán quá đi mua sắm với t" "D ơi có đó không ?" "Ê mày ơi t bla bla.." =))). Yên tâm mình là người lịch sự nên mình sẽ rep inbox của tất cả các bạn, nhưng tuyệt đối mình sẽ không quan tâm vì mình thích nghe bạn kể chuyện trước khi ngủ. Vậy thôi. - đây là tài khoản FB của mình, mang tên mình. Thế nên mình nói gì, làm gì là chuyện của mình, mình sẽ là người chịu trách nhiệm. Trước giờ mình không bắt bạn phải đọc hết những stt của mình. Vậy nên, nếu thấy phiền thì trang cá nhân của mình có nút unfollow và unfriend, các bạn có thể sử dụng tùy thích. Đừng có inbox hay cmt làm xàm nữa. Vì mình sẽ không vì bạn mà xóa bài hay gì đâu. Bạn không quan trọng đến mức có thể đóng góp ý kiến về những gì mình đăng. À đặc biệt là khoản mình hay nói tục, hay cmt dạo, hay like dạo các kiểu trên mạng xã hội. - Mình dễ bị nhận biết lắm. kiểu chán thì mặt xụ xuống, đói cũng vậy, không thích cũng vậy. Thế nên những gì mình thích, mình quan tâm thì mình sẽ hỏi. Ngược lại, bạn cũng đừng kể lể những chiến công từ những cô gái bạn có được. Đàn ông, những chuyện như vậy mà cũng đáng được gọi là thành tích thì bạn quá giống triệu người đàn ông khác rồi. Riêng mình không coi đó như 1 niềm đáng tự hào, vì vậy bạn có thể kể với người khác nhé, vì lúc nghe bạn kể mình chỉ biết xụ mặt xuống và tỏ ra bất ngờ "trên đời vẫn còn người như vậy cơ á =)))"