Từ ngày quyết tâm đi theo “sự học” để hoàn thiện tư duy, tôi có cơ may được làm quen với một cô em gái rất dễ thương Tracy,trong thời gian tôi và bx qua Sing để tìm kiếm “sự học” tôi được Tracy bỏ ra 3 ngày để giúp tôi tìm hiểu về hệ thống giáo dục của Sing,trong 3 ngày đó tôi đã được em chia sẻ về cuộc đời em, câu chuyện mang rất nhiều giá trị về niềm tin cho chính bản thân tôi,một doanh nhân đã qua tuổi 40. Tracy là một cô gái quê ở Cần Thơ, tốt nghiệp lớp 12 em ở nhà để phụ cha mẹ buôn bán trong ngành nông dược,mặc dù nhà em là một đại lý khá tiếng tăm ở Cần Thơ và công việc kinh doanh mang lại nhiều lợi nhuận nhưng không thể ngăn cản bước chân của em trong con đường trở thành “công dân toàn cầu”, với khát vọng tuổi trẻ, năm 22 tuổi em đã một mình tự xách ba lô trốn gia đình đi ra nước ngoài để tìm kiếm “tương lai” cho riêng mình mặc cho ba mẹ cản ngăn vì lo sợ cô gái bé bỏng của mình không tồn tại được ở phương xa, em vẫn quyết chí ra đi và ngày hôm nay với tuổi 27 em đã trở thành công dân toàn cầu với tấm bằng danh giá của đại học nanyang,sở hữu công ty dạy anh văn trực tuyến studynow.vn thu nhập đủ để em thực hiện ước mơ của mình, em đã đi qua 25 quốc gia và có rất nhiều bạn khắp nơi trên thế giới,em tâm sự với tôi rằng có rất nhiều tập đoàn đưa ra nhiều offer rất tốt,nhưng em vẫn còn muốn học tiếp thêm một bằng master nữa có thể là của Châu Âu hoặc tại Sing rồi sau đó định cư ở bất kỳ quốc gia nào em thích. Tôi không muốn hỏi nhiều về những thử thách của em lúc mới bước chân ra ngoài,nhưng tôi biết là một thử thách không hề đơn giản và trong lòng tôi cảm thấy ngưỡng mộ và khâm phục em với những thành quả mà em đạt được-một cô gái 22 tuổi ,quê mùa,không giỏi ngoại ngữ,không có sự hổ trợ của gia đình,hành trang cho chuyến phiêu lưu là một khát khao,một ước mơ,một hoài bão vậy mà em đã trở thành công dân toàn cầu,em có thể làm bất cứ thứ gì em muốn,có thể đóng vai trò mà nhiều người thèm muốn, và tôi luôn tự hào vì được làm “anh kết nghĩa” của em, chân thành cám ơn em vì đã hun đúc cho anh ngọn lửa về tinh thần của người Việt. Tôi nghiệm ra một điều rằng không có gì là không thể, điều không thể là ta không chiến thắng được bản thân và sự yếu đuối của chính mình, điều không thể là ta thiếu khát vọng và hoài bão, thiếu sự dũng cảm để có thể làm được chuyện lớn lao. “Sự học” có đâu xa, chỉ cần học những người xung quanh mình là cũng làm cho ta đủ “lớn”. Tôi viết xong bài này mà không có “phần kết”, phần này để các bạn tự suy ngẫm cho riêng mình. Sài gòn 23g ngày 21/06/2017