CHUYỆN THỊ NỞ VÀ CHÍ PHÈO

Thảo luận trong 'Quản trị - Khởi nghiệp' bắt đầu bởi Y Dược, 13/7/17.

  1. Y Dược

    Y Dược Member

    Những năm 1970, tại 1 làng quê nghèo tên Vũ Đại, ai cũng biết câu chuyện của Chí Phèo với Thị Nở. Sau khi Chí Phèo tự tử, Thị Nở trở về sau cái đống gạch, gần bờ ao bụi chuối nơi Nở gặp Phèo, ả cất 1 mái tranh nhỏ, trồng rau nuôi gà sống qua ngày. Ả nào có ngờ, trong cái bung mình đang mang một sinh linh, là con của anh Chí.

    9 tháng 10 ngày sau, Nở hạ sinh, nhưng k phải một, mà là 2 thằng bé kháu khỉnh, bụ bẫm. Giờ gánh nặng đè lên vai Nở, 1 mình chị phải nuôi 2 đứa con trai mồ côi cha. Nở đặt tên 1 đứa là Nghị, lấy tên của Nghị Quế, 1 đứa là Lực, lấy tên theo bà cô của Chí Phèo.

    Nở trông xấu người là thế, nhưng được cái tâm hồn trong trẻo, cũng tảo tần chịu khó. Trải qua nhiều khó khăn vất vả, Nở đã nuôi được Nghị và Lực lớn nhanh như thổi. Nghị và Lực, 17 tuổi đã phổng phao, khỏe mạnh, khôi ngô không kém gì anh Chí thời xưa.

    18 tuổi, dòng đời xô đẩy, Nghị và Lực phải đi làm thuê từ sớm, vì chị Nở không còn đủ sức nuôi 2 đứa con nữa.

    Nghị đi làm thuê, lang bạt nhiều nơi, rồi được nhận làm con nuôi cho 1 gia đình giàu có họ hàng nhà Nghị Quế. Cuộc sống anh như bước sang 1 trang khác. Anh được rỉ tai bởi những lời cay độc của nhà Nghị Quế, rồi đâm ra bất mãn, chán ghét cuộc đời, chán ghét cái mái nhà sau lò gạch nơi mà Nghị sinh ra. Nghị ghét bố hắn, Nghị phát điên khi nghe ai đó nói với hắn: "Con thằng Chí đó!". Nghị về nhà và liên tục làm đau khổ Nở.
    Sau đó Nghị đâm ra nghiện ngập, say xỉn. Anh xa hoa trong tiệc tùng, kĩ viện,.. Dòng đời của Nghị lại đưa anh về với số phận như anh Chí ngày xưa, cũng ngập ngụa trong đen tối,...

    Lực thì khác, anh lao ra ngoài làm đủ mọi nghề. Anh bị đám thanh niên làng rè bỉu, rỉ tai nhau những lời lẽ không tốt về Lực. Anh phải bỏ làng đi làm xa xứ, tạm thời xa mẹ già ở nhà, tạm thời rời xa cái làng Vũ Đại.
    Anh lên Hà thành không lâu, nhờ bản tính thật thà chịu khó, lại khỏe mạnh, và làm việc bất chất ngày đêm, quyết không để mẹ già ở nhà chịu khổ; Lực chẳng mấy chốc được lên làm quản đốc của 1 kho hàng buôn gạo. Sau đó anh học hỏi được rất nhiều từ ông chủ Thương của mình, anh bắt đầu tự đi buôn, mặc dù biết sẽ gặp phải nhiều khó khăn vất vả.
    Sau 10 năm thăng trầm trên đất Hà thành, Lực trở thành ông chủ buôn vải lớn nhất Hà thành, xuất cả những thứ tơ lụa cao cấp đi nước ngoài, và Sài thành,.. Lực trở nên thành đạt và giàu có.

    Anh trở về quê nhà,..

    --- Còn tiếp ---

    Bài học 1: Cùng trong 1 hoàn cảnh, nhưng suy nghĩ của bạn sẽ quyết định hành động của bạn. Hành động của bạn quyết định kết quả bạn nhận được.
    Dù sao đi nữa, hãy nghĩ lớn, làm nhiều, tích cực và yêu cuộc sống hơn.

    Bài học 2: Dù bạn làm gì đi nữa, vẫn luôn có những người bên ngoài rè bỉu, nói xấu, không ủng hộ bạn,.. Việc của bạn là cảm ơn họ, học hỏi và phát triển từ họ để tiến lên. Vì dù sao đi nữa, họ cũng cho bạn biết ai là người tốt với mình, ai cho mình động lực, bạn vẫn sẽ học hỏi được từ họ 1 điều gì đó. Chắc chắn.
    Và, bạn phải học cách giữ vững quan điểm của mình thật đúng cách, đứng để thiên hạ làm lung lay ý chí của mình, nhưng cũng đừng bảo thủ. Đôi khi, bạn phải học cách bỏ qua, và như mình không nghe không thấy, tâm vẫn bình an.

    Bài học 3: Trong khó khăn mới sinh anh hùng, giàu có và tận hưởng như anh Nghị, nhiều khi lại chưa hẳn là tốt. Dù sao đi nữa, hãy nỗ lực và miệt mài chăm chỉ. Cuộc sống sẽ không phụ bạc với những người có nghị lực.

    Còn bài học hay ý nghĩa nào bạn nhận được từ câu chuyện này, hãy viết ra nó xuống dưới bình luận để cùng nhau chia sẻ và học hỏi nhiều hơn nhé!

    Cảm ơn bạn đã đọc bài viết của Lan, chia sẻ để giúp Lan có thêm động lực viết tiếp câu chuyện và viết thêm nhiều bài nữa nhé!

    - Nguyễn Linh Lan -
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng

Chia sẻ SEO tới mọi người