21 tuổi tôi lập nghiệp, và kể từ ngày đó, tôi thấy cuộc đời tôi .... thật khác. Tôi từng nghĩ làm giám đốc cần luôn phải đứng ra truyền cảm hứng cho anh em, tự ôm nỗi lo, các vướng bận vào lòng để anh em yên tâm làm việc. Và vì thế mà nhiều lúc thấy cô đơn và áp lực khủng khiếp ! Sau gần 3 năm khởi nghiệp, tôi mới nhận ra rằng, không nhất thiết phải như vậy. Mỗi người khi đến với tổ chức, thì họ đã có riêng cho mình một niềm tin, một giá trị trong cuộc sống để theo đuổi. Quan trọng hơn cả, là họ biết họ đến với tổ chức để làm gì? Và bản thân họ đã là một phần ảnh hưởng của tổ chức, tạo ra nguồn cảm hứng cho nhiều người, tạo ra giá trị không ít thì nhiều cho công ty và xa hơn nữa là cho toàn xã hội. Nhiệm vụ của tôi không phải truyền cảm hứng cho họ, mà nhiệm vụ của tôi là tạo dựng một môi trường tốt để họ được sáng tạo, được lắng nghe, được chia sẻ, và quan trọng hơn cả là để họ có tiếng nói riêng. Nếu được như vậy, sức mạnh tập thể sẽ trở nên vững bền hơn bao giờ hết! Nhiều khi, cách điều hành của tôi luôn đặt hiệu quả lên hàng đầu, vô tình đã khiến mỗi người đối xử như một cỗ máy, lúc nào cũng muốn nhanh nhất, hiệu quả nhất, chính xác nhất. Mà tôi quên mất đi họ cũng là con người, họ có những tâm tư, tình cảm; họ có trái tim, và tất nhiên, họ có niềm vui, nỗi buồn riêng. Vậy nên, họ cần được lắng nghe, chia sẻ, động viên, đóng góp. Trước đây, tôi sai lầm khi nghĩ rằng: mình là CEO, nên mình luôn luôn phải đối mặt với nhiều thử thách nhất, mình phải tự tạo cho mình một môi trường tự lấy bản thân làm thước đo của nhiều thứ … Và tôi nhận ra rằng, nếu mình muốn như vậy, thì bản thân từng cá nhân trong công ty đều phải xứng đáng được hưởng một môi trường y hệt như thế. Cho nên, để tạo ra một môi trường như vậy, mới là điều tôi cần hướng đến. Tôi thường ôm đồm nhiều lắm, Chief Of Everything mà. Không phải tôi tham lam, mà tôi nghĩ công ty đang còn quá non trẻ. Để nó lớn hơn chút nữa, tôi sẽ là người đứng sau nhìn anh em của tôi nuôi nấng nó phát triển từng ngày. Bạn chỉ cần bỏ ra 1 triệu đồng để trở thành ‘’giám đốc’’ như trong ảnh, nhưng trách nhiệm bạn bỏ ra với hai từ đó, không thể đong đếm bằng tiền. Tôi xin trích một câu nói rất hay của Howard Schultz trong cuốn sách "Dốc hết trái tim” để kết thúc bài viết này: "Hạnh phúc sẽ trường tồn khi mỗi thành viên đều lấy trái tim làm đích đến, giành chiến thắng không chỉ cho chính bản thân mình mà còn để dành cho nhau." Cảm ơn những đồng nghiệp tuyệt vời đã giúp tôi nhận ra làm leader không nhất thiết là phải cô đơn, phải ôm tất cả lo toan, vướng bận vào lòng. Cám ơn những đồng nghiệp tuyệt vời đã và đang truyền cám hứng cho hàng nghìn người, trong đó có cả tôi. Cùng truyền cảm hứng cho nhau, cho tất cả mọi người, chúng ta sẽ cùng tiếp tục tiến về phía trước! Nhé anh em ! ——— Bài 1: CÂU CHUYỆN LÀM GIÁM ĐỐC, VÀ HÀNH TRÌNH THEO ĐUỔI ĐAM MÊ, MUA BỐN BÁNH TỪ BÀN TAY TRẮNG Ở TUỔI 23! http://goo.gl/gB12M7 Bài 2: KHỞI NGHIỆP TỪ BÀN TAY TRẮNG – CHẠY THEO ĐAM MÊ CỦA TUỔI 23. http://goo.gl/mFSSz6 Bài 3: THẦN TƯỢNG CỦA TÔI LÀ JACK MA. VÀ ÔNG ẤY ĐÃ THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI TÔI ! http://goo.gl/bgJE2G