CHUYẾN BAY ATLANTA-HÀ NỘI…Phép Mầu Nhiệm?

Thảo luận trong 'Quản trị - Khởi nghiệp' bắt đầu bởi Y Dược, 10/7/17.

  1. Y Dược

    Y Dược Member

    Sáng thứ sáu 9:00 giờ miền đông nước Mỹ (8:00 tối thứ sáu giờ Việt Nam), mình chuẩn bị như thường lệ ra phi trường. Chuyến này mình bay United Airlines … và cũng là lần đầu tiên.
    Khi đến phi trường, người nhân viên hàng không nói to: “ Cái vali xách tay đó không ổn rồi. To hơn quy định. Cô phải check in cả 2 vali.”
    “Không thể được thưa bà! Đây là vật bất ly thân của tôi. Đây là những vật dụng giảng dạy. Tôi có thể thà check in nữ trang… chứ tôi không check in những thứ trong vali này. Hơn nữa, tôi bay với vali này thường xuyên mà.” Tôi bắt đầu hốt hoảng.
    “Đây là quy định của United nhé”. Bà ta nghiêm khắc.
    Thế là tôi chỉ kịp lấy cái máy tính xách tay ra và ngần ngại check in cả 2 vali. Tôi khấn trong bụng sẽ không có điều gì xảy ra cho 2 cái va li này.”

    Khi vừa lên máy bay để đến Chicago thì cô tiếp viên hàng không tuyên bố: “ Đường bay bị tắc nghẽn. Chúng tôi phải cất cách trễ khoảng 45 phút.”
    Tôi nhìn giờ vé nối chuyến từ Chicago đến Hong Kong thì tim tôi rụng rời. Không kịp để đến cổng đi tiếp Hong Kong. Máy bay đi Hong Kong cất cánh vào lúc 1:30 và đóng cổng lúc 1:15 PM. Máy bay này sẽ hạ cánh lúc 1: 40 PM. Đó là chưa kể chờ nối cầu, chờ đến cống hầm 1( terminal 1). Nhưng máy bay đi Hong Kong sẽ cất cánh từ hầm 3 ( terminal 3). Tôi ngồi tính theo bản đồ thì nếu đi bộ từ hầm 1 đến hầm 3 khoảng 25 phút. Và mỗi ngày chỉ có 1 chuyến bay United từ Chicago đi Hongkong. Vậy là xong! Tôi sẽ nhanh chóng báo anh Chánh và Quân Lê là vì hoàn cảnh bất khả kháng tôi sẽ không đến kịp hội thảo Khởi Nghiệp 4.0 vào sáng Chủ Nhật.
    Nhưng khi bình tĩnh lại, thì tôi nghĩ
    1. Nếu tôi chạy bằng hết sức bình sinh từ hầm 1 sang hầm 3?
    2. Nếu tôi lên tiếng với các tiếp viên sự tình của mình và hỏi ý kiến giúp đỡ của họ?
    3. Nếu tôi là người được ra ưu tiên ra trước như trường hợp cấp cứu/ khẩn cấp trên máy bay?
    4. Nếu tôi re-route, tức là sẽ bay lên thành phố San Francisco hay Boston rồi bắt đầu từ đó?
    5. Nếu quá trễ cho các thành phố ở Mỹ thì tôi bay sang Châu Âu, rồi từ Châu Âu bay sang Hong Kong?
    Và tôi chia sẻ tất cả 5 điều trên với các tiếp viên. Các tiếp viên đồng ý điều 1, 2 và 3. Nhưng 4 và 5 thì họ không chắc là tôi có kịp hay không vì khi đến Chicago đã bắt đầu giờ chiều.

    Khi máy bay vừa lết đất xuống Chicago, các tiếp viên hàng không ra hiệu cho tôi tiến lên phía trên và đứng sát cửa. Khi cầu vừa nối với máy bay là tôi được ra khẩn cấp. Tôi chạy như không còn biết điều gì… Cám ơn những năm tháng luyện tập thể dục nên vẫn còn sức chạy kiểu này.
    Con đường tưởng như không bao giờ chấm dứt… Tôi sắp đứt hơi thì loáng thoáng thấy hầm 3 cổng C16 từ xa. Ráng lên bây giờ đã là C 5 rồi.
    Khi tôi đứng ngay trước quầy C16 thì khung cảnh im hơi lặng tiếng. Theo quy định. Cổng vào máy bay đã khóa. Chỉ còn 1 anh nhân viên đang lui cui thu dọn. Tôi thở hổn hển nói với anh: “ Máy bay chưa cất cánh. Tôi thấy máy bay. Hãy cho tôi vào!”
    “Xin lỗi cô. Cổng đã khóa! Vì lỗi của United, chúng tôi sẽ cho cô ngủ lại đây một đêm và làm vé bay chuyến ngày mai cho cô.”
    Tôi nghĩ đến sự kiện QTKN ở Hà Nội và bắt đầu nổi đóa: “ Tôi phải có mặt tại Hà Nội trong 20 giờ đồng hồ. Tôi không có sự chọn lựa nào khác. Hãy cho tôi vào.”
    Nhìn mồ hôi nhỏ giọt, hơi thở hổn hển của tôi, anh nói: “ Nếu tôi cho cô vào thì hành lý của cô cũng không kịp vào khoan máy bay. Cô sẽ bay trước, và hành lý cô sẽ bay sau… có thể hành lý 2 hay 3 ngày sau sẽ đến.”
    “Ok! Cho tôi vào. Rồi tôi tính tiếp.”
    ….
    Tôi thở phào… vậy thì tôi có mặt được ở sự kiện QTKN Hà Nội rồi. Trong lúc chưa kịp vui thì tôi nhớ ra rằng tôi chỉ có 1 cái máy xách tay và trên người là bộ đồ quân đội camouflage mà tôi vẫn luôn mặc khi ngồi máy bay. Hơn nữa, bộ đồ quân đội nhăn nheo và vẫn còn ướt đẫm mồ hôi này là quần áo duy nhất tôi có để xuất hiện vào sáng Chủ Nhật tại sự kiện 4.0
    À, khi đến Hà Nội đã quá khuya…có lẽ mình mua quần áo lúc quá cảnh ở Hong Kong?
    Trong lúc suy nghĩ làm sao có một bộ đồ sạch để mặt vào sáng Chủ Nhật thì tôi lại lóe lên:
    Chưa chắc anh nhân viên đó đã đúng. Tính về mặt chuỗi vận hành logistics thì các hành lý không cần phải qua hải quan có một cơ hội mong manh sẽ rời khoan A sang khoan B trong vòng 20 phút ( trong trường hợp lý tưởng tuyệt đối)
    Tôi hỏi cô tiếp viên thứ nhất: “ Cô ơi, hãy cho tôi biết hành lý tôi đang ở đâu? Vào kịp khoan máy bay này không?”. Cô trả lời “Tôi không biết được điêu đó. Khi đến Hà Nội mà cô không thấy hành lý thì làm khiếu nại… và chờ thủ tục điều tra xem chúng đang ở đâu”. Tôi hỏi cô thứ hai, cô cũng vui vẻ trả lời như thế.
    Tôi nghĩ, trong chiếc máy bay xuyên đại dương bay hơn 16 tiếng đồng hồ này… chắc chắn phải có 1 người biết hoặc có quyền lực liên lạc với đất liền về mọi câu hỏi, đó là phi công trưởng. Tôi lại hỏi cô tiếp viên thứ ba. Cô Mona trả lời: “ Tôi không có quyền lực biết điều này, nhưng tôi sẽ giúp cô. Tôi sẽ đi gặp cơ trưởng. Cô hãy cho tôi xin tất cả thông tin, mã số mà cô có.”
    Một tiếng đồng hồ sau, cô quay lại với nụ cười rạng rỡ tay đưa cho tôi một cái bánh và 1 miếng giấy: “ Thật là một phép mầu nhiệm là không những cô vào được chuyến bay này… mà hành lý cũng kịp vào khoan. Chúng đang bay cùng cô đấy!Nè ..ăn cái bánh cho vui. Bánh này chỉ dành cho người đặc biệt.”
    Thật không thể tin nổi… tôi thở phào và chìm vào giấc ngủ. Tôi đã học được một vài điều quý báu:
    • Phải hỏi, hỏi hỏi cho ra được sự thật.
    • Không dễ dàng chấp nhận câu trả lời của bất kỳ ai. Phải nâng cao suy nghĩ phản biện.
    • Phải chiến đấu bằng tất cả… và không dễ dàng đầu hàng… không dễ dàng chấp nhận hoàn cảnh.
    Và điều quan trọng nhất:
    Tôi nguyện sẽ luôn luôn sống, kinh doanh theo tinh thần và hành động của cô Mona. Hành động của cô, nụ cười của cô, cái bánh của cô… làm cho tôi cảm thấy cuộc đời này còn nhiều hy vọng, còn nhiều sự xuất sắc và vượt trội.

    P.S: Trong hình là Mona và tờ giấy mà cơ trưởng đã in ra cho cô. Cô là thiên thần của tôi. Khi máy bay đáp ở Hong kong. Tôi ôm cô và cám ơn da diết. Cô giới thiệu tôi với cơ trưởng và nói: “ Cô gái này chẳng chịu đầu hàng.” [​IMG]:)
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng

Chia sẻ SEO tới mọi người