chả hiểu sao hàng hóa thương mại Việt Nam đều đi qua Singapore?

Thảo luận trong 'Quản trị - Khởi nghiệp' bắt đầu bởi Nhà Thuốc Online, 25/1/18.

  1. Tôi có cậu em ở Hà Nội là chủ một công ty thương mại. Công ty cậu buôn bán khá nhiều mặt hàng và khá thành công. Hôm gặp tôi lần đầu tiên ở Singapore cậu bảo, chả hiểu sao hàng hóa thương mại Việt Nam đều đi qua Singapore? Tụi em làm việc với người Singapore là sòng phẳng, họ làm gì em làm được như vậy, đàm phán với họ còn có khi lấn lướt về các kiến thức... sao mình cứ mãi thua kém họ hoài? Em rất bực với cách người Việt mình luôn chịu thua kém, lép vế với người nước ngoài mà phải luôn chịu nhượng các điều khoản với họ anh ạ.

    Ví dụ các công ty xuất khẩu gạo Việt Nam luôn chấp nhận nhường các điều khoản về phạt tàu, thời gian chờ đợi, thậm chí cả giá thấp. Rồi họ kéo theo người nông dân phải giảm giá. Kéo theo các tàu biển chở cho họ bị phía mua ép chờ lâu mà không trả tiền phạt... Việc này xảy ra cả doanh nghiệp nhà nước và tư nhân.

    Ví dụ các hợp đồng tàu Việt Nam chở hàng ký với các đối tác khác thì phải trả cước hết mới cho dỡ hàng, riêng ký với vài công ty Singapore họ bắt phải giữ lại để đề phòng chuyện hàng hư hỏng, hay phát sinh thưởng do làm hàng nhanh... vậy mà cứ phải ký. Tại sao cứ phải luôn thể hiện mình là chiếu dưới? Vì nghèo ư? Không phải, vì đối tác thương mại là bình đẳng, hơn nữa không có các chủ tàu Việt Nam họ cũng rất khó tìm tàu các nước khác để chạy. Vậy mà họ vẫn ép mình được. Em nghĩ cái này chỉ có do mình tự ti quá và họ nắm được điểm yếu này.

    U23 VN hiện nay cũng vậy, họ đã làm nên kỳ tích bóng đá sau nhiều năm người hâm mộ đã chán cái kiểu cứ gặp Malaysia, Indonesia là đuối sức, gặp Singapore là thiếu may mắn, gặp Thái Lan kiểu gì cũng cóng chân. Vào trận luôn có kiểu phải né đối thủ này, tránh gặp đối thủ khác và bao nhiêu năm vẫn cứ chẳng nhích lên được tí nào ra khỏi vùng trũng Đông Nam Á.

    Vậy mà tại Giải U23 Châu Á lần này với sự dẫn dắt của một hlv mới họ đã lạnh lùng loại hết các đối thủ sừng sỏ từng vô địch U23 Châu Lục và lừng lững tiến vào chung kết. Không cần biết phía trước là ai, không cần chờ đợi kết quả của những trận đấu khác như hồi các năm trước. Cũng những con người đó không bao lâu vẫn cứ chiếu dưới của Thái Lan giờ họ đang ngẩn cao đầu làm những chuyện mà cả Thái Lan, Trung Quốc còn chưa làm được.

    Thương mại Việt Nam cũng vậy. Lâu nay nhiều loại hàng hóa tuy từ Việt Nam xuất đi rất nhiều nước lại phải qua các công ty thương mại Singapore... có khi còn phải đóng nhãn của các công ty khác từ các nước khác. Vì sao mình có sản phẩm thực tế mà không bán được trực tiếp ra thế giới? Sao cho người ta phải tin mình có thể làm mọi thứ sòng phẳng như người ta nhỉ?

    Có phải ngành thương mại Việt Nam đang cần những người như Ông Đoàn Nguyên Đức, Võ Quốc Thắng, Nguyễn Đức Kiên... những người đã đặt những viên gạch đầu tiên để đào tạo thế hệ cầu thủ tuyệt vời này. Ngành thương mại cũng cần có một người lèo lái đầy trách nhiệm, hiểu mình, hiểu người và khả năng đọc trận đấu như thần của ông Park Hang Seo. Ngành thương mại cũng cần những con người đào tạo bài bản, tự tin, bản lĩnh như những cầu thủ U23 Việt Nam.

    Người khác lớn chỉ vì ta cuối xuống. Chuẩn bị thật tốt rồi ngẩn mặt lên mà nhìn thẳng người ta chứ nhỉ?
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng

Chia sẻ SEO tới mọi người