CÂU CHUYỆN BÊN LY CAFE SÁNG - GIA ĐÌNH

Thảo luận trong 'Quản trị - Khởi nghiệp' bắt đầu bởi Y Dược, 13/7/17.

  1. Y Dược

    Y Dược Member

    Lan có 1 anh bạn người Sài Gòn, ra Hà Nội chơi mấy ngày trước khi bay đi Hồng Kông công tác.
    Sáng sớm còn hơi mưa, 2 anh em hò hẹn với nhau trên 1 quán cà phê nhỏ mà tĩnh lặng trên phố Nguyễn Khánh Toàn, Ngồi lặng nhìn mưa rơi mà sao thấy cuộc sống êm đẹp đến lạ.


    Bất chợt, Anh hỏi Lan:
    - Lan này, nhà em có mấy anh chi em?
    - Dạ, nhà em có 3 anh ạ, trên em có 1 anh trai, dưới em có 1 em trai nữa.
    - Ủa zậy là con gái cưng luôn rồi còn gì?
    - Dạ, hì. Vâng.
    - Con gái cưng chắc ở nhà được chiều lắm phải không em? Bố mẹ có thương nhiều không??
    Lan trầm ngâm 1 hồi, rồi đáp bằng cả cái sự trải đời và nỗi thấm của mình từ những năm tháng tuổi ấu thơ không mấy êm đẹp:

    - " Thực ra thì, nếu trái tim ta rộng lớn và tràn đầy tình yêu thương, thì dù bố mẹ có như thế nào, ta vẫn cảm nhận được sự yêu thương ấy, bằng chính trái tim và tâm hồn của 1 người con.
    Còn nếu trái tim ta ngập ngụa trong những bi ai, sầu não, trong sự oán giận, trong nỗi tiêu cực buồn chán, thì dù bố mẹ có yêu thương nhường nào, ta cũng khó có thể cảm nhận được, vẫn thấy là thiếu thốn, là chưa đủ"
    Anh đưa mắt nhìn Lan, rồi ánh mắt lại xa xăm đưa xuống phố nhìn dòng người hối hả ngược xuôi.

    Cuộc sống cũng như vậy đó, nếu ta đem cặp kính hoài nghi, dò xét, oán giận đi nhìn mọi vật xung quanh, thì dù là hoa rất đẹp ta cũng cho là xấu, dù là người yêu thương ta rất nhiều, người hi sinh rất nhiều vì ta, ta cũng nghi ngờ, ta không bằng lòng. Rồi ta sinh oán giận, ta sinh ra những sân si trong lòng, mãi không bình an than thản được.

    Lan từng biết rất nhiều bạn trẻ, vì quá khứ tuổi thơ không được hạnh phúc lắm, mà sinh ra oán giận chính bố mẹ, chính cái gia đình đã nuôi họ trưởng thành. Và sâu trong tâm hồn họ, hẳn vẫn vướng đâu đó những sắc màu u ám.

    Cũng có nhiều người, sinh ra trong cùng hoàn cảnh như vậy, nhưng lại giữ được tâm hồn trong trẻo, yêu đời. Suy nghĩ tích cực hơn, cuộc sống sẽ tự khắc đổi thành những gam màu tươi sáng, đâu đâu cũng thấy người tốt, đâu đâu cũng thấy sự chân thành.

    Không phải đâu xa, chính Lan từng là một đứa trẻ như thế. Lan lớn lên trong 1 gia đình nhỏ 5 người, với 1 người bố nghiện rượu, say sỉn, 1 người mẹ giàu lòng vị tha, và những đứa con bướng bỉnh không nghe lời. Có những đêm, 3 mẹ con chỉ biết nằm ôm nhau khóc thút thít, đợi bố tỉnh rượu để khỏi nghe chửi, khỏi bị đánh. Có những ngày giáp Tết, trong nhà không có chút gì gọi là "không khí Tết", ngập ngụa trong hơi men rượu và những lời văng tục không tiếc. Có những lúc buồn chán, Lan còn từng nghĩ sẽ bỏ nhà ra đi.

    Ồ, nhưng không.

    Quá khứ nhiều đau buồn ư? Quá khứ nhiều khổ cực ư? Tất cả đã qua hết rồi. Trước mắt ta là cả 1 tương lai đẹp đẽ rộng mở, 1 cuộc đời đầy may mắn mà hàng triệu triệu người mơ ước như ta còn chưa được.

    Với Lan, giờ đây quá khứ chỉ còn rõ ràng trong những kí ức đẹp đẽ nhất, những khoảnh khắc hạnh phúc nhất.
    Còn lại, những thứ đau buồn bất hạnh, những thứ khiến nhièu người sinh chán ghét cuộc sống,.. cũng chỉ là phù du.
    Lan đã biết cách hóa giải những mối quan hệ tưởng chừng như bế tắc trong gia đình. Và, Lan thực sự hạnh phúc với gia đình nhỏ bé của mình.

    Mỗi dịp đi đâu về, Lan luôn cố gắng là người gắn kết gia đình mình nhiều nhất, tạo được nhiều tiếng cười nhất, và yêu thương bố mẹ nhiều nhất.
    Đã đến lúc bố mẹ được hưởng thứ quả ngọt đầu tiên - sự trưởng thành của con cái. Đã đến lúc để bố mẹ được hạnh phúc thực sự, sau bao chuỗi ngày vất vả, khó nhọc.

    Các bạn trẻ ạ, hãy luôn nhớ:
    GIỮ CHO TRÁI TIM MÌNH LUÔN RỘNG MỞ VÀ TRÀN ĐẦY YÊU THƯƠNG, BẠN SẼ THẤY THẾ GIỚI THẬT TUYỆT VỜI!!!
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng

Chia sẻ SEO tới mọi người