Trước giờ mình ứ tin vào tình yêu xa đâu mọi người ạ, bởi vì yêu gần nhau, sống chung trong một Sài Gòn nhỏ xíu mà còn dễ lạc mất nhau nếu không đủ kiên nhẫn và tha thứ. Vậy yêu xa sẽ còn khó khăn hơn rất nhiều, từ việc người yêu của mình đang buồn, đang gặp biến cố mà hận không thể đáp máy bay thẳng từ Sài Gòn ra Hà Nội. Khoảng 6 tháng trước, mình có đăng lên một nhóm yêu phượt về việc tặng một chiếc áo của hội mà không dùng đến, cũng chỉ là đăng vậy thôi để ai ở gần mình thì tặng cho dễ. Đây cũng là lúc mà em ấy bước vào cuộc đời của mình như một câu chuyện cổ tích, Hương là một cô gái gốc Hà Nội, đúng theo kiểu con gái miền Bắc giỏi nội trợ và sinh ra trong một gia đình có văn hóa ấy mọi người ạ. Đến thời điểm này theo khả năng tán gái được học từ lũ bạn thân, mình bắt đầu lờ mờ thấy 2 đứa đang thả thính cho nhau từ xa, mà cái cảm giác này lạ lắm nhé. Đỉnh điểm là 2 tháng trước, cô ấy đáp máy bay vào Sài Gòn để tham quan Sài Gòn. Ừ thì mình cũng phải nhiệt tình đón tiếp với tư cách là đội nhà chứ, đáng lẽ cái đoạn thời gian này một thằng con trai phải chủ động thời cơ để cô ấy yêu mình luôn, bao nhiêu cơ hội đụng chạm với nhau đều sẽ xảy ra mà mình vẫn ứ dám. Mấy bạn biết không, có những lúc ngồi sát nhau, chỉ cần chủ động nắm tay em ấy là đảm bảo dính chắc luôn, rồi những lần đi ăn toàn là em ấy chủ động nắm tay mình lôi vào mấy tiệm trên foody. Sau bao nhiêu cơ hội mà không biết nắm giữ, chuyện gì đến cũng phải đến thôi mọi người ạ. Tối hôm trước khi em ấy ra sân bay, Hương có gọi điện rủ mình qua khách sạn đang ở để giúp cô ấy chuẩn bị vài thứ về Hà Nội, mình vẫn còn nhớ như in lúc đó là 9h tối. Mình thật thà cũng chạy vội qua xem thế nào, có cần giúp gì không, vào đến phòng thì mình bị ngợp khi thấy em ấy mặc bộ đồ ngủ ở nhà. Thôi xong rồi, kiểu này đêm nay xong thật rồi anh em ạ, khổ cái đêm đó Sài Gòn mưa to nữa chứ. Loay hoay mấy việc, em ấy nói cứ ngồi chơi để em đi tắm. Ôi anh em nào mà trải qua cảm giác ngồi một mình trong phòng, có một cô gái đang tắm, bao nhiêu ý nghĩ xuất hiện trong đầu. Ngồi được một lúc thì chuông điện thoại reo, sực nhớ ra sáng nay có khách đặt hàng 5l mật ong mà mình chưa kịp giao, họ gọi điện nhắc mình mang ra gấp để còn đi biếu mật ong nữa. Thật tình luôn ấy, anh khách này là mối quen, thấy mình bán có 250k/ lít mật ong nên đặt mua biếu thường xuyên. Thôi thì đành phải gọi vọng vô chào em ấy để đi giao mật nữa cho kịp, có gì sáng mai chở ra sân bay sau vậy. Sài Gòn toàn mưa thế này thì mình cũng vất vả quá. ---------------------------------------------------- Cần sự góp ý của mọi người nhiều để content được cải thiện hơn nha