Lấy 1 ví dụ nhỏ thế này. Sếp đưa 1 danh sách 17 đầu sách, mỗi đầu sách thì qui định cụ thể số lượng, và yêu cầu một nhân viên tìm và mua. 1. Một tình huống như sau có thể gặp trong công ty: Một nhân viên bình thường sẽ làm gì đó để tìm sách, sau một vài ngày thì vào đưa cho sếp 15 đầu sách, trong đó có 10 đầu sách đủ số lượng, 5 đầu sách không đủ số lượng, và 2 đầu sách tìm không ra. Thế là xong việc của bạn. Và bạn nghĩ mình đã hoàn thành nhiệm vụ. Thực ra thì đối với sếp, bạn chưa làm gì cả. Load một cái file trên mạng về 99% thì vẫn chưa hoàn thành, phải 100%. Cái 1% còn lại chính là phần giá trị gia tăng duy nhất mà bạn đóng góp. Thế nhưng nhiều bạn không hiểu chuyện này, cứ nghĩ mình đã làm 99% là tốt rồi. Quay lại câu chuyện mua sách, 15 cuốn mà bạn mua được là 15 cuốn ai cũng có thể mua được trong vòng vài phút tìm trên internet. Giá trị gia tăng duy nhất là ở 2 cuốn không có sẵn. Đây chính là phân biệt giữa nhân viên tương đối tốt và nhân viên trung bình (trong mắt mình thì là kém). Chưa nói đến thời gian để hoàn thành công việc phải nhanh, đúng thời hạn (deadline) và đừng để sếp phải nhắc. Mệt nhất là làm việc với các nhóm nhân viên hay manager mà mình cứ phải hỏi đi hỏi lại, nhắc đi nhắc lại. Nhắc nghĩa là mình vẫn phải bận tâm về một việc mà mình đã giao cho cấp dưới. Niềm tin yếu, chi phí quản trị sẽ gia tăng rất cao. Niềm tin yếu do chất lượng hoàn thành công việc yếu. 2. Nhưng hãy nhớ bạn mua được 17 cuốn sách, đúng số lượng, chất lượng, đúng thời hạn, và không phải nhắc nhở thì mới là nhân viên khá mà thôi, vì bạn mới đạt 100% yêu cầu. Đừng hiểu 100% là 10 điểm của nhà trường nhé. Để trở thành nhân viên giỏi bạn cần đạt 100% các công việc được giao luôn ở mức 100%, tức là ngày nào cũng như ngày nào, việc nào cũng như việc nấy. Còn để trở thành xuất sắc thì nên hoàn thành công việc ở mức 120%, làm tốt hơn cái được giao. Luôn có cách làm tốt hơn cho bất cứ công việc nào. Mua sách chỉ là một ví dụ nhỏ. Nhưng mình thích ví dụ này vì nó đơn giản và có thể khái quát hóa. Trên thực tế, có hàng trăm ví dụ tương tự ví dụ mua sách này trong các công ty. Nhân viên kém thì hay ấm ức khi bị la. Than thở, kêu ca, bất công,…mình cũng mua chứ đâu phải không mua, chỉ là không có sách thôi mà! Mình đã làm 99% rồi mà, thiếu tí có chết ai? Chẳng chết ai thật, chỉ là khó mà đi tới đâu. Tất nhiên sẽ có bạn bảo nếu em lục tung cả SG mà không có 2 cuốn kia thì sao? Sẽ có những việc không thể đạt 100% chứ? Sẽ có những thứ không thể lên đến 120% phải không? Trả lương ít nên làm ít? Sếp bất công?… Trả lời: lý sự làm gì? Làm thôi. 3. Phục vụ khách hàng cũng thế. Mình làm quần quật, 99% tốt chưa chắc đã được khen, nhưng có 1% chưa tốt thì thế nào cũng bị soi, bị phàn nàn! Tức không? Tức! Nghĩ gì? Mình là dịch vụ, mình làm kinh doanh, cuối cùng vẫn phải hướng đến 100% hoàn hảo, mà 100% cũng chưa đủ, vì đối thủ làm tới 120%, thế nên thay vì tức, thay vì ấm ức, hãy vui vẻ, học bài học và tiến bước! Link bài viết: 99%, 1%, và 120% hay câu chuyện làm việc!